Nửa người Sính Đìnhlơ lửng trong không trung, khóe miệng trên mặt hơi cong, xinh đẹp giốngnhư nụ hoa mới hé, cười như không cười, chỉ là dùng một đôi đồng tử thuthủy yên lặng ngắm nhìn hắn, sau đó khẽ gật đầu với hắn, nhẹ đến mức khó có thể nhận ra, tay ngọc ở trong tay hắn nhẹ nhàng quẩy người một cái,đột ngột biến mất trong lòng bàn tay hắn, bóng dáng nàng xoay chuyển,phong thái thướt tha như con diều giấy lâng lâng bay đi.
"Sínhnhi! Đừng đi! Chờ ta một chút! Chờ ta một chút!" Gương mặt tuấn tú củaHiên Viên Húc tái nhợt như tuyết, liều mạng đuổi theo tê tâm liệt phếkêu tên của nàng . . . . . .
Hình ảnh bỗng dưng chuyển một cái,một tòa cao vút trong mây, cắm thẳng vào phía chân trời trên đỉnh núi,cuồng phong gào thét bay lượn tàn sát bừa bãi, sương mù dày đặc dườngnhư bao phủ toàn bộ đỉnh núi, một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo đỏ, tay áo bồngbềnh, đứng một mình trên vách núi sâu thăm thẳm, như một đóa mạn châu sa hoa tươi đẹp đang nở rộ, hoa đỏ xinh đẹp bung ra, đỏ rực phong tình.
Cô gái này đột nhiên quay đầu lại, giống như nhìn thấy chuyện gì thú vị,nâng tay áo dài thườn thượt như nước lên che miệng cười khẽ, cái gọi làquay đầu mỉm cười trăm vẻ đẹp, xinh đẹp rung động lòng người! Mặt củanàng ở trong sương mù trắng xóa như ẩn như hiện, rõ ràng đúng là phongthái của Sính Đình. Hiên Viên Húc vừa nhìn thấy cô nương mà hắn tìm kiếm khổ sở, trong phút chốc ánh mắt và trái tim đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471591/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.