Sesshoumaru….
Nhìn tuyết y nam yêu lỗi lạc đi xa, cô gái xinh đẹp cũng không lên tiếng giữ lại.
Nàng biết hắn đang tức giận nhưng lại không tìm ra lí do tức giận của hắn. Tuy rằng nàng rất muốn đuổi theo bước chân hắn, nhưng sư phụ xa cách nàng hai mươi mấy năm đột nhiên đến, chắc hẳn là có chuyện quan trọng đi. Cho nên, nàng không thể không ở lại…
Vạt áo đỏ tươi như lửa, đôi chân trần thản nhiên thong thả đi đến bên cạnh cô gái. Lát sau, tao nhã nâng cánh tay phải lên, dưới váy dài lộ ra một đốt ngón tay rõ ràng, bàn tay to nhẹ nhàng gạt tóc mai ướt bọt nước cho cô gái kia.
Nguyệt nhi, ngươi cũng bắt đầu để ý người ở thế giới này sao? Ha ha, vẫn là một yêu quái đi…
Nhìn học trò cưng còn đang ngây người, dung nhan khuynh thành của Đông Hoàng bệ hạ luôn lạnh lùng cao ngạo lộ ra vẻ sủng nịch nhàn nhạt. Ôn nhu như vậy, có lẽ trăm ngàn năm qua chỉ có một mình nàng được hưởng đi.
“Sư phụ…” Cảm thấy chàng trai khuynh thành trước mắt thân mật tiếp xúc với mình, Tiêu Lăng Nguyệt thụ sủng nhược kinh (được sủng ái quá mà sợ hãi),duy trì khoảng cách.
Hồ tộc yêu hoàng, tồn tại cao cao tại thượng, làm nàng ngưỡng mộ cũng làm nàng kính sợ. Mỗi một lần hắn chú ý nàng một chút đều khiến nàng có chút vui sướng khó hiểu, lại không hề có quan hệ nam nữ.
“Nguyệt nhi, lúc không có ai thì cứ gọi thẳng tên ta đi…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-sesshoumaru/2149078/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.