Màn đêm buông xuống, một đống lửa trại dấy lên ở chỗ sâu nhất trong rừng, toả ánh sáng hồng ấm áp về bốn phía.
Dựa vào thân cây sau người, Sesshoumaru nhắm mắt yên tĩnh nghỉ ngơi. Một ống trúc đựng nước đặt ở bên tay phải hắn, nhưng hiển nhiên là hắn không định uống.
Đại yêu quái giống như hắn, cho dù mười ngày nửa tháng, thậm chí cả thời gian dài không ăn cơm cũng chẳng sao. Đồ ăn đối với bọn họ mà nói đã trở thành bình vôi (có cũng được mà không có cũng không sao).
Cách đó không xa, một hồng y tiểu cô nương đứng phía sau cây thăm dò, nửa đầu vụng trộm nhìn quanh, thấy hắn không có phản ứng liền to gan đem cá cùng các loại nấm đặt bên cạnh ống trúc rồi lại lặng lẽ rời đi.
“Ngươi đừng hao phí tâm tư.” Sesshoumaru vẫn nhắm mắt như trước, nhàn nhạt nói với nữ hài, “Đồ ăn con người không hợp khẩu vị ta.”
“Ha ha, Sesshoumaru. Tiểu bằng hữu, ngươi đừng sợ, ta cũng là có hảo ý nha.” Thanh âm mang vài phần trêu tức từ bên kia truyền đến, một nữ tử cầm con chim trĩ trong bóng tối chậm rãi bước ra.
Mở to hai mắt lườm nàng một cái, Sesshoumaru lại tiếp tục nhắm mắt.
Còn tưởng rằng nàng sẽ một lần nữa lén lút rời đi, không ngờ…
“Ngươi tên là Rin phải không?” Đem con mồi quay trên lửa, Tiêu Lăng Nguyệt ôn nhu hỏi cô bé đang nấp ở phía sau thân cây khiếp sợ nhìn bọn họ.
Chớp chớp đôi mắt to trong suốt, cô bé lẳng lặng gật đầu, trên mắt viết hai chữ “kinh ngạc”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-sesshoumaru/125173/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.