Có thể là bây giờ so với thời điểm mấy năm trước, Nhàn có thêm một điểm cộng là cu Nhân. Bà hội đồng có khi sẽ vì cu Nhân là con cháu nhà bà mà chấp nhận cho cô bước vào cửa. Chỉ là nếu Nhàn dùng con để bản thân được chấp nhận thì không khác nào là đang lợi dụng con cô trong khi cu Nhân đối với cô là một món bảo vạt trân quý mà ông trời đã ban tặng cho cô, cô sẽ không bao giờ dùng con như một công cụ giúp mình tranh lợi. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Nhàn chưa vội về nhà ngay với cậu ba, cô cần thời gian để suy nghĩ thật kĩ là cuộc sống của mình sau này, sẽ cùng cậu ba, hay cả hai người phải tách nhau ra mới tốt. 
Nhàn suy nghĩ miên man một hồi, và rồi cô cũng nhớ những gì cậu ba đã hỏi mình vừa nảy, cô trả lời cậu: 
-Dạ đúng, em đã từng có ý định là sẽ đợi ngày cậu về, em hỏi cậu mọi chuyện cho ra lẽ, chào tạm biệt cậu lần cuối rồi em mới đi. Nhưng khi em hay biết mình mang thai em liền thay đổi suy nghĩ, em phải đi trước khi cậu phát hiện em có thai. Bởi vì không muốn làm vợ bé của cậu, càng không muốn phải giao núm ruột của mình cho cậu nuôi nếu chúng ta không thể ở cùng nhau nữa, nên bỏ đi đến một nơi khác, nơi chỉ có mẹ con em, để bắt đầu một cuộc sống mới là điều tốt nhất mà em có thể nghĩ tới. 
Vòng vo không tốt, cứ nói thẳng hết tất cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/428520/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.