Nhìn thấy thái độ quá mức gắt gỏng của cha mẹ mình, cậu ba Đức không biết phải làm sao. Trong khi cậu đã hứa chắc nịch với Nhàn là sẽ chuộc cô ấy, nhưng bây giờ cha mẹ lại không đồng ý cho cậu mượn tiền, cậu thật sự chưa có đủ một số tiền lớn như tú bà yêu cầu để chuộc Nhàn. Biết tính cha mẹ mình lúc đang tức giận sẽ không nghe cậu ba giải bày cho tường tận câu chuyện nên tạm thời cậu ba không đề cập đến chuyện đó nữa mà cậu về phòng mình, suy nghĩ kĩ càng hơn rồi tìm cách. Trong một tuần này cậu ba nhất định sẽ cứu Nhàn ra khỏi kỹ viện, cậu đã hứa với Nhàn rồi cậu không thể thất hứa. Vì làm nhưng vậy khác nào cho Nhàn hi vọng rồi giết chết Nhàn đâu. Cậu ba hiểu rằng cha mẹ mình không phải những người nhẫn tâm, họ chỉ là không tin tưởng Nhàn, sợ cậu ba bị Nhàn lừa gạt mà thôi. Đợi một hai ngày nữa cha mẹ bình tĩnh hơn, cậu ba sẽ đề cập lại chuyện này. 
Mấy ngày này, Nhàn ở kỷ viện mòn mỏi đợi cậu ba, mỗi một ngày trôi qua với cô dài đằng đẵng, thật nôn nóng. Tuy là tú bà không ép cô phải tiếp khách nữa nhưng cô thấy lo lắm, lo khi cậu ba hứa đến cứu mình mà ba, bốn ngày trôi qua rồi cô vẫn chưa có sự hồi âm nào từ cậu. Dù lo lắng, sợ hãi là như vậy nhưng cậu ba là hi vọng duy nhất của mình, cô sẽ không từ bỏ, cô sẽ đợi đến ngày thứ bảy mới thôi. Nhàn tự an 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-em/273455/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.