Tịnh Tề bắt đầu lại cuộc sống công sở như trước.
Sau khi Tịnh Tề thương lượng với tiểu Húc và Lư Trung Dương, cả ba quyết định lấy quyết định lấy tên công ty là “Sướng Tưởng”, hiện giờ quy mô chỉ có ba nhân sự cùng với hai gian phòng, gian trong là bộ phận kỹ thuật, gian ngoài là cho các công việc nghiệp vụ khác. Công ty chỉ mới bước đầu thành lập, đơn hàng thật sự rất ít ỏi, để truy trì doanh số bọn họ phải tìm kiếm chèo kéo rất nhiều đơn nhỏ của cá nhân, Tịnh Tề thường xuyên nhốt mình trong căn phòng nhỏ oi bức không lọt chút gió mà làm việc cả ngày, mãi đến khi tiểu Húc nhắc nhở anh mau ăn cơm uống thuốc thì anh mới chịu dừng lại một chút để nghỉ ngơi, nhưng cũng chỉ là một chút lại tiếp tục vùi đầu vào làm việc.
Buổi tối sau khi về nhà, Tịnh Tề cũng liên tục đọc sách xem tài liệu về kỹ thuật, còn xem thêm sách quản lý, đôi lúc mẹ Cảnh thức giấc nữa đêm vẫn nhìn thấy ánh đèn hắt ra từ phòng Tịnh Tề. Mẹ Cảnh thương con, khuyên anh nên đi nghỉ ngơi lấy sức, Tịnh Tề chỉ cười qua loa lấy lệ nói không sao, nói công việc mới anh cần phải bổ sung nhiều kiến thức.
Mẹ Cảnh biết, thật ra là do con trai bà vẫn chưa quên được chuyện Ninh Nhi, liều mạng vùi đầu vào công việc chỉ để đánh lạc hướng chính mình, bà đau lòng nói: “Gần đây con có liên lạc với Ninh Nhi không?”
Nghe được tên Ninh Nhi, thân thể Tịnh Tề chấn động một chút, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-anh/525247/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.