Đã không còn nhiều khách trong hàng ăn, Tịnh Tề và Ninh Nhi chọn một góc nhỏ ngồi xuống, Tịnh Tề gọi một nồi đầu cá om đậu, hai món xào và một bát cơm nhỏ cho Ninh Nhi. Nồi đun trên bếp cồn sôi sùng sục phả ra khói nóng, Ninh Nhi bất giác nuốt nước miếng, cầm thìa lên múc một ngụm canh.
Lúc Ninh Nhi uống canh, để đề phòng ngón tay đau bị hơi nước hun, chỉ đành nhếch ngón tay đang quấn gạc lên, trông ngốc nghếch khiến người ta vô thức muốn bảo vệ. Tịnh Tề đau lòng đón lấy thìa của cô, lấy một miếng đậu phụ trong nồi, cẩn thận thổi nguội rồi đút vào miệng Ninh Nhi.
Ninh Nhi ăn đến sung sướng, không hề để ý tới ánh mắt ghen tị của các cô gái xung quanh. Còn Tịnh Tề lại mắc cỡ vì bị nhìn chằm chằm, song vẫn không ngừng đút thức ăn vào miệng cô.
Hai người đàn ông vừa vào ngồi chếch bọn họ, trong đó có một người đeo kính vuông nhìn chăm chú Tịnh Tề và Ninh Nhi hồi lâu, còn quan sát chân Tịnh Tề một lúc, đột nhiên đập bàn, hô to một tiếng: “Cảnh Tịnh Tề! Quả nhiên là cậu!”
Tịnh Tề hơi sửng sốt, cuối cùng cũng nhận ra đối phương là bạn học cấp ba Hoàng Lượng. Anh nhiệt tình chào hỏi: “Hoàng Lượng! Nhiều năm không gặp, không phải cậu xuất ngoại à? Về từ bao giờ đấy?”
Hoàng Lượng không khách khí kéo người bạn đi cùng sang bàn của Tịnh Tề, hưng phấn nói: “Tôi về một năm rồi, làm việc ở công ty của cha, đây là người bạn Hàn Quốc của tôi, tên Lee
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-anh/525211/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.