Hai đôi môi nóng ấm quấn quýt lấy nhau, động tác của hai người đều trúc trắc, nhưng vô cùng nhập tâm. Đầu lưỡi triền miên đưa đẩy ngọt ngào, giữa bờ môi thoát ra tiếng nỉ non thâm tình.
Không biết bao lâu sau, xe buýt phía sau bấm còi giục giã, hai người vội vàng tách ra. Mặt Ninh Nhi đỏ bừng, nhanh chóng khởi động ô tô. Bàn tay thon dài của Cảnh Tịnh Tề cầm bàn tay nhỏ nhắn của cô, “Ninh Nhi, về bệnh viện đi.”
“Không đâu! Em không bị bệnh, chỉ là ăn nhiều quá, về đấy làm gì cho xấu mặt.” Ninh Nhi cúi đầu nói, ngượng ngùng đưa mắt nhìn Tịnh Tề, thấy trong mắt anh tràn đầy thân thiết, hoàn toàn không có ý cười nhạo, cô mới ngẩng cao đầu, nhấn ga, đi về phía ngoại ô.
Đôi chân đau nhức khiến Cảnh Tịnh Tề kiệt sức, lúc xuống xe, chân anh mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi xuống đất, may mà Ninh Nhi kịp thời lấy nạng, mới giúp anh đỡ được thân thể.
“Đi thôi, lên gặp mẹ anh, để bà đỡ lo lắng cho em.” Cảnh Tịnh Tề kéo tay Ninh Nhi nói. Chỉ trong một đêm, quan hệ của hai người từ bạn bè đã biến thành người yêu, tuy Ninh Nhi mong chờ từ lâu, nhưng nhanh thế mà đã gặp phụ huynh, vẫn khiến cô rất thẹn thùng.
Lúc lên tầng, chân của Tịnh Tề cơ hồ mất cảm giác, năm xưa chân trái của anh cũng bị chấn thương nghiêm trọng, nếu mệt mỏi quá độ hoặc nhiễm lạnh sẽ đau đớn không dứt. Sau buổi tối hôm qua vất vả, anh không còn sức nhảy lên bốn tầng như bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-minh-anh/525205/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.