Lời nói của cô khiến môi anh tê cứng:
- Nếu như anh biết em thực sự muốn ly hôn, Minh Minh, em biết là anh sẽ không bao giờ đồng ý. - Đây có thể coi là sập bẫy không? Anh thực sự không thể ngờ rằng sẽ có một ngày bị cô cho vào lưới, đối với cuộc hôn nhân này, anh đã quá tự cao, anh chưa từng nghĩ đến, cô sẽ dùng cách này để rời xa anh.
Quay lưng lại với anh, cô ngước nhìn ánh trăng sáng tráng, không ngừng tự ra lệnh cho mình phải bình tĩnh lại, rất lâu sau, tự ép lại dòng lệ trong khóe mắt, từ từ mỉm cười.
- Lương Tử Tích, anh còn nhớ em đã từng nói, lòng dạ đàn ông còn nhỏ hơn cái lỗ kim, còn đàn bà vĩnh viễn đừng bao giờ ngốc đến mức nghĩ tới việc tái họp không? - Cô chậm rãi nói từng chữ một, giống như để cho anh có đủ không thời gian để nhớ lại.
Anh đột nhiên ngây người, bàn tay đang nắm chặt tay cô, đờ đẫn nới lỏng ra một chút.
Làm sao anh có thể không nhớ? Cô vợ nhỏ của anh xem ra có vẻ ngày thơ vô cùng, nhưng có một số vấn đề lại thấu đáo hơn bất cứ ai. Cô đã từng nằm trong lòng anh, chỉ vào cảnh đôi trái gái tái họp trong một bộ phim truyền hình mà chê cười. Anh nghi hoặc hỏi cô: “Có gì đáng cười? Kết cục đoàn viên như vậy không phải là ai cũng thích sao?”
Nhưng cô lại nói, nữ nhân vật chính sau đó đã làm người tình của người ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-khong-cuoi/2713399/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.