Tô Gia Hân yên lặng nhìn anh, nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho anh đau lòng, Vương Nhất Hạo không nói gì, anh chỉ chậm rãi đưa một muỗng súp đến bên cô.
Giây phút cô lưỡng lự rồi ăn vào, trong lòng anh thả lỏng. Một muỗng, rồi lại thêm một, cho đến khi bát súp đã hết, anh mới đặt nó lên bàn.
" Có muốn đi dạo không?".
Cô gái được hỏi, cúi mặt lắc lắc đầu vài cái, cô vẫn chưa thể nào bình tĩnh được, mặc dù muốn ở bên cạnh nhưng có lẽ anh không nên làm phiền cô thì hơn.
Vương Nhất Hạo đứng lên, đem theo bát súp trống rỗng đi ra ngoài:
" Nghỉ ngơi đi, có việc gì thì gọi".
Chàng trai dọn dẹp xong liền đi về phòng, anh vẫn còn tài liệu chưa xem, nhân lúc không ngủ được tranh thủ xem vậy.
________
Vương Nhất Hạo làm việc đến tận sáng mới xong, hôm nay là ngày đầu tuần, không thể nghỉ việc được nữa. Anh nhanh chóng thay quần áo rồi đi ra khỏi phòng.
Đến phòng của cô, anh đứng ở ngoài gõ cửa.
Cộc cộc.
" Cậu đã dậy chưa vậy?".
.........
Không có tiếng đáp lại, chẳng lẽ là vì hôm qua mệt quá cho nên vẫn còn đang ngủ?
Bình thường thì anh sẽ để cho cô ngủ, nhưng giờ đây cô đang bất ổn, nếu như để cô ở nhà một mình và không ăn gì thì chẳng may cô ngất đi chẳng ai biết thì nguy to.
" Tôi vào nhé?!".
Vương Nhất Hạo đẩy cửa bước vào trong, điều làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652436/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.