Sau khi nằm trên giường nghỉ mệt một lúc, anh ngồi dậy rồi đi xuống giường rồi bế cô gái nhỏ đang nằm thở hổn hển đi vào phòng tắm cẩn thận lau sạch cơ thể của cô.
Nhìn dấu đỏ hồng hệt như hoa đào trên cơ thể cô gái, lương tâm của anh bắt đầu cắn rứt, hoa viên của thiếu nữ sưng lên, cánh hoa run rẩy đáng thương, anh rửa sạch nó bằng nước ấm rồi lấy khăn choàng lên người cô, bế ra ngoài cẩn thận đặt lên giường, tất cả quá trình đều hết sức nhẹ nhàng, hệt như đối xử với một món bảo vật.
Kiệt sức, cô nằm trên giường ngủ chẳng biết gì nữa.
Vương Nhất Hạo mặc áo khoác rồi đi ra ngoài, đóng cửa.
Khoảng nửa tiếng sau anh về với một túi đồ trong tay, đồng hồ đã hơn 12 giờ, anh phải lái xe chạy khắp khu vực xem thử hiệu thuốc nào còn mở để mua một số thứ cần thiết.
Anh ngồi lên trên giường, vén một góc chăn rồi lấy trong túi đồ ra một tuýp kem bôi vào cánh hoa hơi sưng của cô.
Tô Gia Hân nhíu mày, lầm bầm bằng giọng mũi vì thấy khó chịu, cũng may là không đánh thức cô.
Chỉ vì bôi thuốc cho cô mà cái vật bên trong quần anh đã rục rịch ngóc đầu, Vương Nhất Hạo cắn răng, kiên nhẫn bôi xong thuốc rồi cẩn thận đắp chăn.
Anh cởi bỏ áo khoác, đi vào phòng tắm rồi mở vòi hoa sen, dùng nước lạnh để đầu óc thanh tỉnh.
Sau khi xong xuôi, mặc áo ngủ rồi bước ra ngoài rồi chui vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652355/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.