Anh kéo cô đến sofa, cô ngồi trong lòng anh, để cô tựa lưng vào ngực mình, còn bản thân thì thoải mái ôm lấy cô từ phía sau.
Cằm anh tựa lên vai cô, thỉnh thoảng anh sẽ cọ cọ vào chiếc cổ non mềm của cô, hít lấy hít để, hệt như con nghiện.
Hoiw thở ấm nóng của anh phả lên trên cổ khiến cho cô hơi co rúm lại vì nhột. Tô Gia Hân vẫn còn chưa nguôi giận, cô nhéo nhéo vào mu bàn tay anh, hậm hực:
" Em bị mất cả một ngày lương, đều là do anh, tất cả là do anh, anh nói xem, nên tính thế nào đây?".
" Em sao có thể ngang ngược như thế chứ? Nhưng nếu em cứ muốn như thế thì anh đưa tiền lương hôm nay cho em, cứ xem như anh đi làm thay em hôm nay, thế nào?".
Sao nghe cứ như cô đang vòi tiền anh thế nhỉ?
Hừ, mặc kệ. Ai bảo anh hành cô cả đêm chứ?
Đúng là cô chủ động, nhưng mà cô đâu có ngờ anh... sức anh bền như vậy.
Vương Nhất Hạo rút từ trong ví ra một tấm thẻ, đưa cho cô rồi nói:
" Tiền lương".
Tô Gia Hân chỉ nhìn chứ không cầm lấy, cô đẩy tấm thẻ ra xa mình một chút rồi lên tiếng:
" Em còn nợ tiền của anh, nếu như chưa trả hết...".
" Tô Gia Hân, chuyện gì ra chuyện đó. Anh đưa tiền cho bạn gái anh tiêu, với anh đây là chuyện nên làm, còn em đương nhiên vẫn phải trả nợ".
".........".
Sao vẫn cảm thấy chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em/2652348/chuong-74.html