Từ lần đầu tiên gặp người phụ nữ này, cô đều dùng loại thái độ miệt thị nhìn cậu. Tô Huy không biết gì về người phụ nữ này, nhưng cô ta lại rất rõ về cậu, kể cả cái bí mật kia. Loại cảm giác này thực không thoải mái.
“Chuyện của cậu không phải Việt Việt nói cho tôi biết, thực ra nó luôn giữ kín chuyện với cậu, sau khi biết người trong lòng nó, tôi liền cho người điều tra cậu, chính là thấy cậu ở đi mua đồ ở hiệu thuốc kia...”
Biết người phụ nữ này đáng ám chỉ ngày trước cậu đến phòng khám tư nhân mua cái loại thuốc kia, Tô Huy nổi giận, nắm chặt nắm tay: “Chị! Rốt cuộc chị muốn như thế nào?”
“Hừ, muốn cậu biết điều mà an tâm sinh đứa bé cho tôi, Việt Việt là đứa có tài, cậu không hợp với nó. Nhưng đây là niềm vui của nó, tôi cũng không có cách, nhưng chỉ cần Việt Việt muốn, tôi sẽ tìm mọi cách giúp nó.” Ngô Đồng dùng đôi mắt như nhìn rác rưởi ven đường liếc Tô Huy một cái. “Chuyện cậu đang lo sợ sẽ không xảy ra đâu, Lâm Đoạn là người rất kín miệng. Còn tôi cũng không nhàm chán đến nỗi đi uy hiếp cậu.” Thanh âm lạnh lùng mang hàm ý châm chọc. “Được rồi, tôi không quấy rầy dựng phu nghỉ ngơi.”
Tối đến, Tô Huy đem hết chướng mắt, đem hết bất mãn mà cậu thấy hôm nay trút cho Ti Việt.
“Anh phải nói trước là hôm nay có người đến cho tôi biết chứ.” Tô Huy rầu rĩ ăn cơm.
“Chị Ngô nói chỉ có hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897778/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.