Tô Huy nhìn hai người từ ngoài cửa đi vào, có thể là do chăm sóc tốt nên thần sắc cũng tốt hơn. Tâm tình họ hình như đang tốt lắm, mẹ cậu toát ra vẻ cô gái thư thái ôm ngang thân mình ba, mà ba cậu cũng thật cao hứng, mang vẻ hiền lành ôn nhu bình dị gần gũi.
“Ba, mẹ.”
Đầu tiên nhìn đến Tô Huy chính là ba cậu, Tô Hoa. Ông cười cười hướng đến Tô Huy mà đi tới, tay xoa đầu rồi cùng mình ước lượng.
“Tiểu Huy, con có ăn uống đầy đủ không, sao không cao lên được bao nhiêu a.”
Kiểu đối thoại cha con thân thiết này làm cậu nở nụ cười:”Con có ăn uống đầy đủ a.”
Mẹ Tô, Trâu Lệ Châu, từ lúc vừa mở cửa vẫn không nói một lời. Tô Huy kêu cũng chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Tô Hoa nhìn thấy cảnh hai mẹ con không nói gì trong lòng thở dài. Ôn nhu cầm lấy túi xách trong tay vợ: “Lệ Châu em chắc là mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi đi, nha.”
Nhìn thân ảnh đang khuất dần, Tô Hoa vỗ vỗ vai con: “Nào, hai cha con mình nói chuyện một chút.”
Trong bụng giống như có cái gì chợt trào lên cổ họng, Tô Huy nặng nề nuốt xuống, cố kìm lại cảm giác buồn nôn.
Tô Ho nhìn thấy con trai sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, không khỏi hỏi: “Tiểu Huy, con không thoải mái à?”
Tô Huy xua tay, nói: “Không có việc gì, là do gần nhất học tập con có hơi mệt.”
“Vậy à, con không cần tạo áp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897775/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.