Nhìn đến Ti Việt đang đứng trước cửa nhà, tâm tình của Tô Huy giờ này chỉ có thể dùng 2 chữ kinh ngạc’ để hình dung. Cánh tay bị băng vải thật dày quấn quanh, bởi vì phải cố định vị trí, còn thêm một dải băng vòng qua cổ, hốc mắt thâm tím tụ máu làm cho người ta liên tưởng đến tạo hình trọng thương khôi hài của Châu Tinh Trì...... Nhưng mà người phía trước chính là Ti Việt không sai, cả cảm giác buồn cười một chút cũng không có, ý nghĩ đầu tiên chính là ‘người này bị thương rất nặng’.
“Huy.” Thanh âm không thay đổi, ngữ điệu cũng không thay đổi, âm tiết ngắn ngủi hữu lực, thấp trầm dễ nghe.
Người này... Làm cái gì vậy nhỉ, thật muốn chất vấn một chút, nhưng nhìn Ti Việt cả người không có chỗ nào tốt, Tô Huy vẫn là đưa hắn vào trong nhà.
Nhìn thấy tâm tình bên trong của Tô Huy, nghĩ đến sắp tới có thể gây thêm phiền toái cho cậu, Ti Việt liền mở miệng.
“Ở chỗ làm có người gây sự, theo chân bọn họ đánh một trận liền biến thành như vậy, chị Ngô bảo mấy ngày tới không cần đi làm, cho anh nghỉ ngơi vài ngày.”
Vết thương nhìn qua đúng là do cùng người khác đánh nhau, nhưng cái sự thật khách quan này làm cho người ta cảm thấy không thoải mái, bị thương như vậy, nhất định phải bị va chạm rất mạnh mới ra nông nỗi này.
Hơn nữa, vì sao lại muốn về nơi này của cậu a, đây là tai nạn lao động đúng không, sao lại không kêu chị Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897771/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.