Quan hệ của hai người vẫn cứ dây dưa không minh bạch như vậy, không mặn cũng không nhạt. Đôi khi đang làm làm bài thi, Tô Huy lại thất thần nghĩ vì sao cậu lại cùng Ti Việt đi đến loại tình trạng này.
Rõ ràng là hai đường thẳng song song, nhưng vì sai lầm tạo thành một giao điểm, mãi không thể vãn hồi lại như trước. Chính cậu là người không có quyết đoán...
Tan học, một mình trên đường về nhà Tô Huy miên mang suy nghĩ. Trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh tượng Ti Việt bị cậu đặt dưới thân.
Không chừng chính cậu mới là kẻ kém cỏi.
Quen biết Ti Việt đã hơn nửa năm, nhưng ở chung với hắn chỉ mới có hai tháng. Âm lệ, bạo lực, Tô Huy biết có nói ra cũng chỉ như tin vỉa hè mà thôi, cho dù hắn đã thực sự làm ra chuyện đó, hiện tại hắn đang sở tác sở vi, aizz, ngoại trừ việc chủ động với cậu, Tô Huy vẫn tìm không ra bất kỳ tật xấu nào ở hắn, không thể tự nhiên đuổi hắn ra ngoài được.
Tựa như cảnh tượng hiện tại, toàn bộ cuộc sống đều có mặt Ti Việt.
Vừa về đến nhà sẽ có người từ trong phòng bước ra quan tâm lo lắng. Tô Huy vừa đẩy cửa vào vừa nói “Về rồi”, Ti Việt sẽ nhất định từ trong phòng bước ra trả lời “Em đã về?”. Bữa tối cũng là cùng nhau ăn, cơm là do Tô Huy làm, còn lại rửa bát dĩa là do Ti Việt phụ trách. Hai người sau khi xem ti vi một hồi, Tô Huy sẽ lên lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897769/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.