Trên chuyến xe bus đang chuyển động, Tô Huy tự hỏi sau này cậu phải đối mặt với tình cảnh này như thế nào đây.
Bí mật của cậu đã bị người khác biết, đối phương còn nói thích cậu ── tình cảnh hiện tại lâm vào thế bị động. Tóm lại, cần phải cẩn thận để ứng phó với Ti Việt, Tô Huy nắm chặt nắm tay.
Vừa lúc bước xuống xe, sắp đi đến cửa nhà, Tô Huy chợt nhớ ra buổi sáng có nói sẽ mua đồ ăn cho Ti Việt, thức ăn trong tủ chắc đã không còn, lại không thể gọi hắn ra ngoài ăn. Tô Huy xoay người hướng siêu thị nhỏ mà đi đến.
Chỉ mua đồ ăn hay dùng mà mất hơn nửa giờ, Tô Huy liền một hơi mua thức ăn cho cả tuần, không phải vì không mua được cái gì, mà do cậu muốn kéo dài thời gian về nhà mà thôi.
Trở về nhà phát hiện trong phòng khách sáng đèn, cũng là lẽ đương nhiên thôi, là do cậu bảo Ti Việt ở nhà nghỉ ngơi mà, nhưng nghĩ đến ngôi nhà luôn chỉ có mình cậu sống nay lại có thêm một người đáng ghét nào đó, trong lòng có chút buồn bực.
“Tôi đã về ── A, Lưu Quân?” Bước ra nghênh đón Tô Huy là cậu bạn thân Lưu Quân.
“Huy! Thiệt nhiều đồ nha! Cậu làm sao biết tớ đến vậy? Mau nấu cơm đi, tớ đói muốn rã ruột rồi nè.” Lưu Quân cầm lấy bao lớn bao nhỏ trên tay Tô Huy.
Cậu nhìn chung quanh phòng một vòng, không thấy người kia.
“Cái kia... À, được rồi, tớ đi nấu cơm.”
“Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897767/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.