Tô Huy từ trong mộng tỉnh dậy, lời nói của Ti Việt lúc trưa như mũi nhọn đâm thẳng vào lòng cậu. Cầm khăn tay lau đi mồ hôi, cậu bước ra khỏi phòng, rót một ly nước rồi đến gần cửa sổ lớn gần sát đất ngồi xuống. Lúc này vẫn là thời gian cả thành phố đang ngủ say, cho dù là băng qua ngã tư đường cũng có thể thong thả mà bước đi. Nếu thời tiết tốt, trời đầy sao, thì mặt đường sẽ mang một tầng ngân sa, còn nếu thời tiết ảm đạm, thì ở ngã tư đường kia cũng chỉ sẽ có ánh đèn màu làm đẹp......
Từ hai năm trước, cậu mắc chứng mất ngủ. Thường rất nhanh tiến vào mộng đẹp nhưng cũng rất dễ thức giấc lúc nửa đêm. Tô Huy nhìn nơi cột điện nơi đó có có một bóng người đeo kính mắt. Chợt thấy rõ người kia, Tô Huy liền che miệng lại ngăn tiếng kinh hô.
Người kia, là Ti Việt. Tại sao hắn lại ở chỗ này? Hắn ở đây làm gì? Người hôm nay mình muốn đuổi đi lại đang đứng dưới lầu, quả thực so với theo dõi đến tận nhà còn biến thái hơn. Đúng vậy, người này chính là một tên biến thái. Hắn còn có thể sẽ làm chuyện gì quá phận nữa? Có thể hôm nay đến nhà chính là thăm dò địa thế để sau này sẽ làm chuyện thương tổn đến cậu... Cậu có nên đi báo nguy hay không? Nhưng mà nói mình bị một người đàn ông theo dõi không những không có chứng cớ rõ ràng mà không phải cậu cũng sẽ bị cho là kẻ biến thái sao. Đại não suy nghĩ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-em-chich-ai-tru-nguoi/1897762/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.