Editor: Đường Thất Công Tử
Mạnh Nịnh không biết mình là thế nào dừng khóc thút thít lại, nước mắt của cô hoàn toàn không chịu khống chế của mình, không được mà lau, lại không được mà tuôn bước đến vượt ra ngoài... Cô cắn chặc đôi môi, móng tay đâm vào lòng bàn tay, nhưng như cũ không cách nào dừng nước mắt. Chính là trong nháy mắt đó lòng chua xót, để cho trong lòng cô mất khống chế.
Giờ phút này cô vô cùng may mắn bên người là Trương Hoàng mà không phải là Thi Vinh. Mặc dù cô biết, chuyển thân một cái Trương Hoàng sẽ nói tin tức này cho Thi Vinh.
Trên đường cái người đến người đi, một người bác sĩ cao lớn khôi ngô tuấn tú, một người phụ nữ xinh đẹp tinh tế lại khóc không dừng, cho dù ai cũng sẽ muốn ngoảnh mặt về phía không tốt. Từ trước đén nay Trương Hoàng rất hưởng thụ(1)d d l q d ánh mắt người khác nhìn chăm chú, nhưng hôm nay... Ừ, như vậy hay là thôi đi. Anh đưa kéo Mạnh Nịnh vào trong ngực, tay phải khoác lên đầu vai của cô, cầm đẩy mạnh cô vào phó lái, đóng cửa lại sau đó mình đi vào ngồi, hai lời chưa nói thì đạp chân ga.
(1) Hưởng thụ là được có, được sử dụng cái mình có vào những việc mà mình mong muốn. Hưởng thụ thường gắn liền với những mục tiêu mang lợi ích và sự thoải mái cho một cá nhân. Vì vậy, có nhiều người coi đó là 1 hành động ích kỉ, không vì cộng đồng.
Mặc kệ bột mì khô không làm ướt tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877283/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.