Thi Vinh nheo mắt lại, hỏi đầy nguy hiểm: "Em lấy anh so sánh với người đàn bà kia hả?"
Đừng nhìn thấy anh ra vẻ như tức giận sắp đánh người, kỳ thật trong lòng anh giờ đây còn vui vẻ hơn bất kì ai, ngoài mặt giả bộ nghiêm túc lạnh lùng, trong nội tâm đã sớm vui muốn lật trời rồi. Trời mới biết được anh thích Mạnh Nịnh nói chuyện với anh như vậy bao nhiêu! Nổi giận cũng được, đánh anh, mắng anh, đá anh, đạp anh cũng được cả, chỉ cần trong mắt cô chỉ có mỗi anh, muốn anh dâng đầu của mình lên Thi Vinh cũng cam lòng!
Anh khao khát Mạnh Nịnh như vậy đấy! Đầy sức sống, biết cười, biết khóc, biết nổi cáu, biết làm nũng, coi anh như tất cả của cô, dựa dẫm vào anh, không xa rời anh, vĩnh viễn cùng với anh. Nếu Mạnh Nịnh đối với anh như thế từ đầu, Thi Vinh nhất định sẽ cho cô tự do. Nhưng cô dịu dàng săn sóc anh, vẫn cứ thiếu sự thật lòng như thế.
Nhưng mà bây giờ còn tốt hơn trước kia nhiều lắm, ít nhất bây giờ cô còn chịu cười với anh, thi thoảng gặp may như lúc này, còn có thể nói với anh vài lời hài hước. Cho nên tuy Thi Vinh ở mặt ngoài tỏ vẻ nghiêm túc, kỳ thật đáy lòng đã sớm vui sướng đến méo mó rồi.
Mạnh Nịnh vội vã lắc đầu, nói: "Không không không, sao bà ta có thể so với anh được chứ?" Còn hôn nhẹ một cái lên môi anh, nói: "Bà ta là nữ mà."
Thi Vinh: "..." Còn trái timd;d;l;q;d mong đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877271/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.