Ăn sáng qua loa xong, Mạnh Nịnh ngồi ngẩn người trên ghế salon ở phòng khách. Cô là một cô bé rất có gia giáo, kể cả khi ở một mình cũng ngồi rất ngay ngắn. Ba mạnh là giáo viên tiểu học, đòi hỏi rất cao ở con gái ngay từ nhỏ, nếu như không gặp phải Thi Vinh, Mạnh Nịnh nhất định sẽ là niềm kiêu hãnh lớn nhất của ông.
Chỉ cần vừa nghĩ tới Thi Vinh đã trở về, toàn thân Mạnh Nịnh liền khó chịu. Cô cảm thấy chỉ cần anh ở đây, dù cô có đi đâu cũng thế thôi, đến trường cũng thế, ở nhà cũng vậy, nói chung đều phải sống cùng với anh. Cứ ngồi trên ghế salon đến mười giờ rưỡi thì liền nghe được chuông cửa vang lên, cô đứng dậy đi mở cửa.
Ngoài cửa là Thi Vinh đã thay âu phục đang đứng.
Mạnh Nịnh rất hiếm khi thấy anh mặc âu phục, người đàn ông này vô cùng chán ghét trang phục chỉnh tề như vậy, sống rất tự do thoải mái, ai cũng không thể quản được anh, ai cũng không xen được vào chuyện của anh, hơn nữa còn có người cha nuông chiều anh đến lên trời xuống đất kia, Mạnh Nịnh cảm thấy, nếu một ngày nào đó Thi Vinh nổ súng giết người cũng không coi là chuyện gì to tát cả.
Chuyện này Thi Vinh làm được.
"Chút nữa đưa chìa khoá làm riêng cho anh." Anh ôm bả vai cô vào trong, dẫn trước một bước, sau đó đóng cửa lại dễ như trở bàn tay, tiếng khóa lại lạch cạch làm cho toàn thân Mạnh Nịnh run run.
Cô ừ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877244/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.