Mạnh Nịnh không muốn nhắc tới, cho dù đó là người mẹ đã sinh ra cô. Trong trí nhớ của Mạnh Nịnh, bà ta chẳng bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người mẹ cả. Bà ta không xuất hiện trong tuổi thơ của Mạnh Nịnh, thời điểm Mạnh Nịnh cần bà ta, bà ta cũng chưa từng xuất hiện. Song khi Mạnh Nịnh gặp khó khăn, nhờ bà ta giúp đỡ, bà ta lại cự tuyệt không gặp, con gái của bà ta quỳ bên ngoài biệt thự nhà bà ta trọn ba ngày, bà ta không nói lấy một chữ, mà sau đó Thi Vinh uy hiếp bà ta, bà ta lại chủ động d,d,l,q,dxuất hiện trước mặt Mạnh Nịnh, yêu cầu Mạnh Nịnh không nên đối nghịch với Thi Vinh.
Một đứa con gái của bà ta bị người ta cưỡng bức, bà thờ ơ, một đứa con gái khác của bà ta chỉ là không cẩn thận đứt ngón tay, bà ta liền đau lòng rơi nước mắt, bà ta yêu cầu một đứa con gái của mình gả cho người xa lạ không tình yêu, lại không thể nhìn nổi một đứa con gái khác chịu một chút oan ức nào. Bà ta vì theo đuổi thứ gọi là tình yêu kia mà bỏ nhà, bỏ con, lại trâng tráo dùng thân phận của người mẹ đến yêu cầu Mạnh Nịnh! Bà ta ở bên ngoài ăn ngon, mặc đẹp, vung tiền như rác, chồng con ở quê hương lại xấu hổ vì bà ta! Bà ta trốn đi nhiều năm không quay về, làm sao mà biết con gái và chồng mình hứng chịu bao nhiêu nhục nhã chứ? Cái loại cảm giác bị người ta chỉ trỏ từ bé này, đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877233/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.