“Em không nói dối.” Mạnh Nịnh dũng cảm đón nhận ánh mắt đáng sợ của Thi Vinh: “Em không giấu anh chuyện gì hết, anh biết đấy, em chẳng giấu anh bất cứ thứ gì mà.”
Giọng nói tràn ngập thành ý cùng ánh mắt thản nhiên của cô cuối cùng cũng khiến Thi Vinh tin tưởng, hắn chậm rãi buông cô ra, ánh mắt lại chăm chú nhìn mặt cô như cũ, dường như chỉ cần cô có gì đó bất thường, hắn có thể phát hiện ngay lập tức, vì vậy mà cẩn thận thăm dò cô: “Đi làm cơm đi!”
Mạnh Nịnh làm như được đặc xá rồi vội vàng đứng dậy, qua loa sửa sang quần áo lại một chút, đi dép lê vào rồi đi ra ngoài, đi thẳng đến phòng bếp, rồi mới thở phào nhẹ nhõm như là tìm được đường sống trong chỗ chết vậy.
Sau đó cô phát hiện tay của mình vẫn run rẩy nãy giờ.
Từ khi gặp người phụ nữ kia, chuyện cũ trước kia khiến cô khó giãi bày lại hiện lên trước mắt, Thi Vinh cũng từ một người chồng hoàn mỹ cưng chiều cô trở lại thành ma quỷ chỉ biết cướp đoạt. Mạnh Nịnh không muốn suy nghĩ nữa, bởi những chuyện kia đã sớm qua đi, nếu cô còn ở trong vòng luẩn quẩn với nó, chẳng qua cũng là thêm phiền muộn mà thôi. Nhưng mà có một vài ký ức giống như vết sẹo ngoan cố vậy, cho dù ta lãng quên nó, thì vào một thời điểm nào đó, đột nhiên nó sẽ khiền ta đau âm ỉ, nói cho ta biết, nó chẳng bao giờ biến mất cả, nó vẫn luôn ở đó.
Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-co-chap-cuong-cua-anh/1877218/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.