Chu Du cùng Đường Kiều hai người dắt tay nhau đi xuống lầu.
Chu Chú với cậu nhỏ Đường vẫn còn đang loay hoay trong phòng bếp, hai người đàn ông, một người cao hơn mét tám, người kia lại càng cao hơn, cùng chen chúc trong phòng bếp như vậy, hình ảnh này, Đường Kiều nhìn thấy thật vui vẻ.
"Nếu về sau, ngày nào hai người cũng nấu cơm thì thật tốt."
Cũng tốt như làm người hầu cho cô.
"Làm người không nên quá tham lam."
Cậu nhỏ Đường xoay người, nhéo nhéo cái mũi Đường Kiều đứng ở cửa phòng bếp, trong ánh mắt tràn đầy ý cười sủng nịch.
Đợi đến khi nhìn thấy Chu Du ở phía sau Đường Kiều, ý cười trên mặt có chút thay đổi, có chút ý tứ hàm xúc không rõ.
Chu Du mặt đỏ hồng, mở to mắt, ánh mắt chuyển loạn khắp nơi.
"Cậu, nhanh đi rửa tay đi, nhanh lên, nếu không cậu nấu cơm con cũng không dám ăn."
Đầu Đường Kiều ngửa ra sau, vừa nhìn cậu nhỏ Đường, tuy rằng anh nhéo mũi cô, nhưng như thế cũng không được.
"Được được, rửa tay, rửa thật sạch bằng xà phòng."
Cậu nhỏ Đường bất đắc dĩ, tiểu quỷ này, chính là một bà mẹ trẻ con.
"Kiều Kiều, em cùng Chu Du cũng đi rửa tay đi, lát nữa là có thể ăn cơm rồi, còn một món canh nữa thôi."
Chu Chú đứng ở trước bếp, đại khái là vì lửa nóng mà mặt có chút ửng đỏ.
Đường Kiều ở trong lòng thở dài một tiếng, yêu nghiệt a, làm sao có thể sinh ra yêu nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235881/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.