Chu Chú đưa cho ông cụ nhà Ngu Châu bình gốm sứ men xanh, ông cụ nhà anh ta rất thích, nhưng Ngu Châu vẫn không thể tránh được bị đánh một trận.
Ông cụ họ Ngu nói.
Về sau nếu ông nghe được chuyện liên quan đến Ngu Châu gặp mặt người đàn ông kia, ông gặp một lần sẽ đánh anh ta một lần. Đánh chết mới thôi!
Ngu Châu chưa bao giờ nghi ngờ lời của ông cụ nhà mình, ông cụ nói đánhchết thì tuyệt đối là thật, mặc dù anh ta là con trai độc nhất, nhưnganh ta tin chắc mình tuyệt đối bị đánh chết dưới tay ông cụ nhà anh ta.
Nhìn vết thương cả người anh ta, tất cả đều là gậy nện mạnh.
Ngu Châu soi gương, soi trước, soi sau một lượt.
Cũng may vết thương trước mặt và trên cánh tay anh ta có thể bôi thuốc,vết thương trên lưng, tay anh ta không đủ dài nên với không tới.
Ngu Châu lo lắng, có nên gọi điện thoại để Chu Chú đến giúp anh ta haykhông, suy nghĩ một chút hay là thôi đi, bị biết chuyện này, không tránh được chê cười, anh ta không lạ gì.
Nhìn trong gương một lúc, Ngu Châu duỗi duỗi tay, vẫn không với tới vếtthương sau lưng, vì vậy chuẩn bị mặc quần áo đi ra ngoài, quên đi, dùthế nào đi nữa anh ta là một người đàn ông, trên người bị vết thươngcũng không phải là việc ghê gớm, nhưng không thoa thuốc đoán chừng phảibị đau một trận.
"Ông cụ nhà cậu còn hung ác hơn cả huấn luyện viên trong quân đội."
Ngu Châu cầm quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235810/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.