Lúc tay Chu Chú vuốt mặt của Đường Kiều, mặt của mình cũng đưa đến gần, sau đó giữa môi và môi không còn chút khe hở thì Đường Kiều cố gắng bình tĩnh.
Cô cảm thấy . . . . . . Đường Cậu út nói rất đúng, cô tâm cam tình nguyện.
Cam tâm tình nguyện rời xa Bà ngoại đi theo ở cùng Chu Chú, cam tâm tình nguyện để cho anh gọt gũa không ít năm, cam tâm tình nguyện làm nô dịch cho anh, mỗi ngày làm bữa ăn sáng, bữa trưa, bữa ăn tối còn thêm bữa ăn khuya. . . . . .
Quan trọng nhất bị lưu manh cũng tâm cam tình nguyện.
Cô cảm thấy như vậy không quá tốt, nhưng cũng không tìm được lý do không làm như vậy.
"Anh thật yêu cô sao?"
"Vậy thì cô thật sự thương anh sao?"
Nửa đêm, Đường Kiều đứng ở trước bồn rửa tay, soi gương tự hỏi mình trong gương.
Đáng tiếc. . . . . . Không trả lời được.
Đường Kiều tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm sau khi cô thất nghiệp.
Coi như là chuyện vui, cho nên, người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái.
Sau khi thu dọn xong, Đường Kiều hoàn toàn không nhớ gì, đem bữa ăn sáng của Chu Chú và Thũng Gia ném sau ót, sau đó một mình vui sướng đi làm.
Ngồi tàu điện ngầm cũng mất gần hai mươi phút, chẳng qua Đường Kiều không quá vui vẻ ngồi tàu điện ngầm, đi làm giờ cao điểm chen chúc thật khổ sở.
Ngày thứ nhất đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235806/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.