"Ha ha, thân ái cũng không thể nói như vậy, chị sẽ tức giận."
Bạn học Dương Tuấn Khanh lau lau, Đường Kiều khẽ cắn răng nhìn nó nháy mắt một cái, chờ sau khi Dương Tuấn Khanh đáp lại bằng ánh mắt chịu thua, cô mới cảm thấy hài lòng thu hồi ánh mắt, lúc thu hồi ánh mắt lại chạm vào ánh mắt của Chu Chú.
Con mẹ nó. . . . . . quá ** rồi.
Đường Kiều nhanh chóng mở to mắt, thật lòng cảm thấy sáng sớm, không thể kích thích thế này.
Bà ngoại Đường là người Giang Tô, là một người dịu dàng, hơn nữa bánh bao hấp thật nhỏ này, Đường Kiều cũng thích, chẳng qua sau khi dọn ra ngoài, ở gần không có bán, Đường Kiều phải cai nó rồi, nhưng mỗi lần trở về, tất nhiên không nhịn được nghĩ đến bánh bao hấp.
Đường Kiều cảm thấy tiếc nuối chính là, tại sao mẹ cô không di truyền một nửa dịu dàng của Bà ngoại cô.
Đường Kiều vốn lẩm bẩm đôi câu, mẹ của cô không phải như vậy, suy nghĩ một chút vẫn là quên đi, cũng không thể bởi vì cô mẹ không muốn gặp cô mà cô nói xấu mẹ, cũng có lẽ bản thân cô không phải là một mặt hàng đáng yêu. .
Bình thường Đường Kiều không ăn điểm tâm, hôm nay cô ăn sạch toàn bộ một chục bánh bao hấp của Bà ngoại Đường, lại uống sữa tươi. Sau khi ăn uống no đủ liền ưỡn bụng tại chỗ nói lầm thầm.
"Bà ngoại, bà thật xấu, bà cố ý cho cháu ăn ngon, lần này bể bụng rồi, no chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235794/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.