Chu Chú vừa buông ra, Đường Kiều lập tức chạy giống như có quỷ đuổi theo phía sau, trốn về phòng khách của mình, lúc đóng cửa lại dường như nhìn thấy cửa phòng của Đường Uyển khép hờ, chẳng qua lúc này cô đã không lo được nhiều như vậy, đóng cửa lại, thân thể tựa dọc theo cửa trượt xuống sàn.
Cuộc sống này. . . . . . Thật là kích thích.
Chu Chú nhìn bóng lưng Đường Kiều giống như chạy trốn, cúi xuống liếc người mình một cái, mặt lộ ra nụ cười khổ, sau đó đem máy vi tính và ly trà trên bàn về phòng của mình. Sau đó xông vào tắm nước lạnh.
Sau khi Đường Kiều trở lại phòng, ngồi một lúc trên sàn, nhìn chằm chằm vào một góc nào đó trong phòng ngẩn người một lúc nữa, đầu óc như bột nhão sau đó đứng dậy vào phòng tắm, xem ra cô cũng cần tắm nước lạnh.
Tắm xong Đường Kiều bò trên giường, đã khuya nhưng không một chút buồn ngủ.
Nếu lúc bình thường, cô không ngủ được thì tìm Chu Du tâm sự, cô có tâm sự còn có thể tìm Chu Du nói một chút, nhưng điện thoại Chu Du vẫn tắt máy, cô không có cách nào liên lạc với Chu Du, cho nên không thể làm gì khác hơn là nằm ở trên giường, mở to con ngươi nhìn trần nhà chịu đựng.
Cũng không biết trải qua bao lâu, điện thoại của Đường Kiều truyền đến âm thanh tin nhắn, Đường Kiều sờ tới điện thoại di động, cũng là tin nhắn của Chu Chú gởi tới.
"Ngủ ngon."
Ngủ ngon.
Đường Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235764/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.