Thật ra Chu Chú nói không sai chút nào, hiện tại Đường Uyển sắp thi tốt nghiệp trung học, về tình về lý, cô làm chị bất kể là thật lòng hay giả dối cũng nên quan tâm một chút.
Người một nhà, luôn có lúc trốn không được. Huống chi, sau khi Đường Uyển thi tốt nghiệp trung học còn muốn tới đây ở chung với cô, về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, ngày còn dài, cô trốn tránh cũng không phải là biện pháp. Nhưng muốn cô dùng thân phận người lớn đối xử thật tốt với Đường Uyển, trời ạ. . . . . . Tha cho cô đi.
"Cô cũng không cần tự mình gọi điện thoại nói với con bé, nếu không cô gọi điện thoại cho cha mẹ cô, sau đó thuận tiện nói chuyện này một chút."
Chu Chú đưa ra đề nghị, mặc dù quan hệ giữa Đường Kiều và Đường Uyển, thậm chí là cha mẹ Đường cần phải được cải thiện, nhưng đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, không vội vàng được, cũng gấp không được.
Đang khi nói chuyện, Chu Chú đã cầm lên điện thoại trên bàn, thay Đường Kiều gọi tới Nhà họ Đường ở Thành phố H. Chu Chú một tay cầm điện thoại đưa ra, ý bảo Đường Kiều tới nhận điện thoại.
Bất đắc dĩ, Đường Kiều đang đứng ở cửa phòng sách chỉ đành nhắm mắt đi vào, cầm điện thoại lên, thuận tiện ai oán nhìn Chu Chú một cái, oán trách cậu ta nhiều chuyện.
Điện thoại reo lên mấy tiếng, đầu kia truyền đến giọng nói của cha Đường.
"Alô, xin chào, là ai đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235727/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.