"Dù sao công việc kia cô cũng không muốn làm, bỏ thì bỏ."
Chu Chú nói lời này chỉ muốn an ủi Đường Kiều, kết quả. . . . . . Đường Kiều chỉ hơi buồn bực, lập tức xù lông, quay đầu lại hung hăng nói một câu.
"Cậu câm miệng cho tôi!"
Lúc Đường Kiều trở mặt ngay cả bà con họ hàng cũng không nhận, không cho Chu Chú một chút mặt mũi.
Chu Chú thật rộng lượng, cũng không vì thế mà tức giận với cô.
"Làm sao vậy, đang bình thường mà."
Ánh mắt Chu Chú nhìn Đường Kiều chằm chằm, có chút không hiểu, mình nói câu nào khiến cho cô không thoải mái.
Được rồi, thật ra anh biết Đường Kiều là một nữ văn nghệ sĩ trẻ, mà một văn nghệ sĩ đều có trái tim nhạy cảm. Nhưng anh chỉ có thể nói, suy nghĩ của nữ văn nghệ sĩ trẻ anh vẫn không hiểu.
"Cậu nói tại sao!"
Đường Kiều quay đầu liếc Chu Chú một cái, dùng một loại ánh mắt oán giận vì kỳ kinh nguyệt lại tới, làm Chu Chú bị nghẹn không biết nên nói gì.
"Nếu như tôi biết, thì hỏi cô làm gì?"
Quả nhiên phụ nữ là sinh vật dưới đáy biển, sâu không lường được.
"Cho dù công việc của tôi không lọt nổi vào mắt của cậu, nhưng đó cũng là công việc của tôi, phải không?"
Thì ra tức giận vì chuyện này, Chu Chú cười cười, tỏ vẻ cũng không có gì ghê gớm.
"Được rồi, tôi xin lỗi, tôi lỡ lời."
Chu Chú lấy lòng cũng không làm Đường Kiều hài lòng, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235718/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.