"Không có việc gì không có việc gì, tôi đi nhầm phòng, thật ngại quá, các bạn cứ tiếp tục, tiếp tục."
Đường Kiều chuẩn bị bôi dầu bàn chân chuồn mất, nhưng. . . . . . Cánh tay bị người kéo lại.
"Cứ như vậy muốn đi sao?"
Chẳng lẽ còn muốn làm gì?
"Vậy dì không phải tới bắt gian chứ."
Cô bé tóc hun khói nói một câu, thành công làm cho đám nhóc "Đỏ, xanh, vàng, cam, tím" ở phía sau cười ầm lên.
Đường Kiều tức giận mà không dám nói gì, nghiến răng, trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào cho phải.
"Ha ha, đúng là đi nhầm, thật xin lỗi nhé, bạn bè tôi còn đang chờ tôi đấy."
Mẹ nó, ra cửa không xem ngày giờ, quả nhiên gặp phải côn đồ. Cô cũng sắp hỏng mất.
"Muốn đi cũng phải hỏi chúng tôi có đồng ý hay không a."
Quả nhiên, tên nhóc tóc xanh cũng không dễ chọc.
"Vậy các cô cậu muốn thế nào?"
"Đi vào uống một ly." Tên nhóc tóc vàng nói.
"Một ly làm sao được, ít nhất phải năm chai."
Quả nhiên cô gái tóc hun khói tương đối vô sỉ.
Mẹ nó, cô muốn gọi 110 rồi.
"Dì còn có việc, ngoan, hôm nào chơi cùng các cháu."
Giật nhẹ cánh tay bị bắt giữ, lần đầu tiên Đường Kiều phát hiện Chu Chúnhà cô đáng yêu dường nào a, ít nhất tóc nhìn thuận mắt hơn nhiều.
Đường Kiều chính là người như vậy, cũng sẽ không để ý thời điểm, làmchuyện tương đối ngu xuẩn, nói thí dụ như hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yen-lang-bi-an-di/2235704/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.