Chương trước
Chương sau
Tinh Vân khẽ gật đầu trước câu hỏi của Đoàn Nam Phong. Anh mỉm cười nhẹ nhàng kể lại sự việc của năm đó cho Tinh Vân nghe: “Băng Thanh năm đó đã lợi dụng sơ hở của Thiên Vũ để đánh cắp hồ sơ sản xuất vũ khí hạt nhân của bang Đoàn - Lâm trong hắc đạo của tụi anh. Cho nên anh dùng gậy ông đập lưng ông gài bẫy cô ta ăn cắp bí mật thương nghiệp để đẩy cô ta vào tù. Hơn một năm sau thì chuyện gì xảy ra em cũng đã biết.”
Tinh Vân nghe đến cụm từ “vũ khí hạt nhân” thì liền xanh mặt, hai mắt sững sờ nhìn Đoàn Nam Phong. Đoàn Nam Phong vốn đoán biết cô sẽ có biểu hiện như vậy cho nên trước giờ vẫn luôn giấu cô nhiều chuyện.
“Vũ khí hạt nhân là vũ khí bị cấm đó. Sao các anh lại dính đến thứ này?” - Tinh Vân run rẩy hỏi.
Đoàn Nam Phong nhếch môi cười nói: “Nếu đây không phải chuyện hệ trọng thì anh đã một lời nói ra tất cả với em để em không phải hiểu lầm chồng chất hiểu lầm mà rời khỏi anh.”
Tinh Vân lắc đầu cắn môi nói: “Năm đó em rời khỏi anh là vì em không dám ở bên cạnh một người có quá nhiều bí mật lại không yêu em nhưng sau khi rời đi em mới biết bản thân mình không thể xem như giữa hai chúng ta chưa từng có gì xảy ra.”
Tinh Vân nói đến đây liền ngã đầu vào lòng của Đoàn Nam Phong, hai tay cô ôm chặt lấy eo anh như là tìm chỗ dựa an toàn để nương náu. Đoàn Nam Phong ôm lấy cô, nhẹ giọng nói: “Trước đây anh từng hứa sẽ cho em một câu trả lời về cái chết của Băng Thanh nhưng suốt bốn năm nay anh vẫn không tra ra được vì sao năm đó Băng Thanh lại chết đi. Lúc đầu anh nghi ngờ chuyện này là do Lưu Viễn làm bởi vì không phải tự nhiên mà ông ấy và bà Fancy đến tìm em để nói ra chuyện của Băng Thanh. Có thể đó chỉ là màn mở đầu cho một cái bẫy phía sau. Nhưng sau này không ngờ được ông ấy lại là Cao tổng của Cao Thị và là ba của em cho nên anh đã không tra ra tiếp.”
Tinh Vân nghe đến đây thì liền nhớ lại tình huống lúc ông và bà Fancy đến công ty dịch thuật tìm mình. Chuyện cũng đã quá lâu, Tinh Vân nhất thời không nhớ rõ ba mình hay bà Fancy là người đã khơi gợi về câu chuyện của Băng Thanh.
Nghĩ mãi không ra cho nên Tinh Vân đành nói: “Em sẽ về nhà hỏi ba.”
Đoàn Nam Phong nghe thấy Tinh Vân nói vậy thì liền lên tiếng nói tiếp câu chuyện: “Chuyện năm đó người đứng sau sai khiến Băng Thanh ăn cắp bí mật chế tạo vũ khí hạt nhân anh đã tra ra được, đó là người của Việt Lập.”
Tinh Vân nghe xong liền hỏi lại: “Ý anh là dượng Khang có liên quan trong chuyện này sao?”
Đoàn Nam Phong thở hắt ra một hơi rồi nhếch môi nói: “Việt Lập đâu phải chỉ có một mình Lập Thế Khang. Nếu như Lập Thế Khang là người sai khiến Băng Thanh thì Minh Hàn đã không đi theo và làm việc cho hắn.”
Tinh Vân nghe đến đây liền nhíu mày hỏi lại: “Anh không cho rằng Minh Hàn vì muốn trả thù dượng Khang cho nên mới làm việc cho dượng ấy sao?”
Đoàn Nam Phong lắc đầu nói: “Chuyện này không có khả năng. Lập Thế Khang là người làm việc cẩn trọng. Không phải tự nhiên mà hắn lại để Minh Hàn ở bên cạnh mình. Chắc chắn hắn phải biết Minh Hàn muốn đối phó với ai nên mới thuận nước đẩy thuyền lợi dụng Minh Hàn triệt đi cái gai trong mắt. Hơn nữa năm đó bên cạnh Lập Thế Khang chỉ cần Amy là đủ xưng bá một phương rồi, không cần làm thêm những chuyện hèn hạ khác.”
Tinh Vân nghe xong thì đầu óc liền sáng ra. Cô liền gật đầu nói: “Anh phân tích rất hợp lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.