Chiếc máy bay quân sự của không quân Mĩ rẽ mây lao nhanh về phía sân bay quân sự đặt tại phía Bắc California. Từ khi nhận được tin báo Tinh Vân sẽ quay về, Hoàng Gia Khiêm và Yên Di liền sắp xếp công việc đi một chuyến đến phía Bắc California để đón cô. Ba mẹ và bà nội Tinh Vân từ sớm cũng ngồi xe lên tận miền Bắc để mong gặp mặt cô cho sớm.
Ông Dương Duy Lân và bà Dạ Lan nôn nóng và hồi hộp cầm tay nhau đếm ngược đến giờ hạ cánh. Trong lòng hai người họ lúc này cũng chỉ mong sớm được gặp lại hai đứa con trai và con dâu của mình. Từ lúc nhận được tin báo bình an của không quân Mĩ gửi về, hai người họ mới thôi thấp thỏm ra vào. Người già đến cuối cùng tài sản quý nhất vẫn chỉ là con cháu mà thôi.
Bà Sofia, bà nội của Nam Phong cùng ông bà ngoại của Tinh Vân cũng đứng ngồi không yên đi qua đi lại quanh phòng khách của sân bay quân sự. Từ nơi này nhìn qua bức tường kính phía sân bay rộng lớn kia chính là cảnh đang diễn tập của những binh sĩ không quân.
Họ nhìn thấy những quân nhân này rồi lại nghĩ đến cảnh chiến tranh mà con cái mình trải qua, bất giác mắt ai cũng đỏ hoe. Làm cha mẹ thì có ai muốn con mình phải chịu cực khổ, phải đi liều mạng ở chiến trường đâu?
Ngồi chờ một lúc, chiếc máy bay chở Tinh Vân và mọi người cũng đã đáp xuống sân bay quân sự. Người thân của họ ở trong phòng chờ ai nấy đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792844/chuong-210-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.