Nữ vương nghe xong liền gật đầu kiên nhẫn chờ đợi. Ngay khi trực thăng hạ trọng tâm xuống gần mặt đất thì ai nấy đều há hốc mồm. Trước mắt họ chính là Lâm Thiên Vũ và mấy người khác trong đội bay của anh.
Vừa nhìn thấy trực thăng đang dần hạ xuống, ai nấy đều vui mừng quơ tay kêu gọi với lên trên. May mắn cho họ, đây không phải là trực thăng của quân địch mà là trực thăng có hình cơn lốc bạc ở phía sau đuôi.
Thật ra, trước khi quân địch vô tình thấy được họ thì có lẽ họ đã chết vì khát nước trên sa mạc nóng cháy nhưng nhờ có thánh vật Inca mà họ được tìm thấy nhanh như vậy.
Câu đầu tiên mà Lâm Thiên Vũ hỏi khi gặp được Đoàn Nam Phong đó là: “Có mang theo nước không?”
Đoàn Nam Phong nhìn thấy Lâm Thiên Vũ thì không gì vui bằng. Anh ôm chầm lấy người anh em của mình rồi vỗ vai nói: “Tôi cứ tưởng không còn được gặp cậu nữa.”
Nói xong anh liền chạy nhanh vào trong trực thăng lấy ra mấy chai nước phát cho mọi người. Lâm Thiên Vũ nhận lấy chai nước thì liền nói: “Được tổng tài của Đoàn Thị tận tay đưa nước cho uống, thật đúng là diễm phúc của chúng ta.”
Cả đội bay hơn năm mươi người nhận lấy nước từ tay của Đoàn Nam Phong thì sảng khoái cười lớn nói lời cám ơn anh. Sau khi uống xong ngụm nước, Lâm Thiên Vũ mới để ý thấy nữ vương của mình đang đứng một góc thui thủi khóc.
Anh nhếch môi cười rảo bước sang chỗ của cô rồi nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792821/chuong-209-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.