Tinh Vân nghe xong mấy lời chân tình này thì liền thở dài trong lòng: “Oda, tôi thực sự không muốn làm anh thất vọng nhưng quả thật tôi chưa từng có ý định ở đây lâu dài. Trước sau tôi cũng phải quay về cuộc sống của chính mình. Anh ấy vẫn đang chờ tôi.”
Sau khi nói xong, Oda không thấy Tinh Vân trả lời nên cho rằng cô đã hiểu tâm ý của anh. Đoạn, anh lại quay mặt sang nhìn Tinh Vân nhíu mày thắc mắc hỏi: “Vì sao em có thể nhìn ra tôi đeo kim cương giả trong khi từ đầu đến cuối ánh mắt của em chưa từng chú tâm đặt vào chiếc nhẫn của tôi?”
Tinh Vân nghe xong liền cười cười, thành thật nói: “Gia đình tôi làm nghề buôn châu báu cho nên ông ngoại tôi không chỉ muốn tôi học quản lý kinh doanh mà còn phải biết nhìn các loại đá quý. Tôi tập nhìn, nhìn nhiều rồi thành quen. Cho nên chỉ liếc mắt thì đã biết rồi. ”
Oda nghe xong liền gật gù hỏi lại: “Em biết tôi đeo kim cương giả tại sao lại không nói cho tôi biết?”
Tinh Vân bình thản đáp: “Tôi cũng không để ý lắm chuyện ai đeo cái gì.”
Oda lại mỉm cười nói: “Xét cho cùng vẫn là em vốn không quan tâm đến bề ngoài và vật chất của người khác.”
Tinh Vân nghe câu nhận xét này thì chỉ biết gật đầu xác nhận. Đúng là cô không quan tâm đến những cái bên ngoài của người khác càng không tự nhiên đi vạch trần người ta đeo kim cương giả trong lần gặp đầu tiên ở cương vị chủ tớ như vậy.
Oda nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792762/chuong-205-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.