Lâm Cát Vũ nhúng vai trả lời: “Không thích lắm nhưng muốn ngồi chờ em đi ngủ cùng.”
“Nói chuyện cảm động như vậy. Muốn lấy lòng tôi sao?” - Đoàn Nam Phương nghĩ thầm rồi ngồi ngay ngắn và chỉ tay lên bầu trời.
“Anh có thấy bầu trời hôm nay đặc biệt đẹp hay không?”
Lâm Cát Vũ lúc này mới theo tay của Đoàn Nam Phương mà nhìn lên bầu trời trên đầu mình. Trước mắt anh là một khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Bầu trời đêm ở sa mạc có vô vàn vì tinh tú lấp lánh đẹp đến không ngờ. Khác hẳn với phố thị nhiều ánh đèn, những vì sao trên bầu trời sa mạc mang sắc màu rực rỡ và sáng chói hơn rất nhiều. Từng đóm sáng lấp lánh đứng chung với nhau tạo thành từng nhóm rõ rệt.
“Anh nhớ tên chòm sao đó. Tên của nó là Ursa Major. Lúc nhỏ cô giáo có dạy cho anh” - Lâm Cát Vũ vui vẻ chỉ vào chòm sao sáng nhất trên bầu trời.
Đoàn Nam Phương liền chỉ chòm sao kế cạnh đó và nói: “Anh có thấy chòm sao phía trên không? Đó là chòm Ursa Manor có hình con gấu con bên cạnh chòm sao Ursa Major là con gấu mẹ. Kế bên là chòm sao gấu con là chòm sao Draco hình rồng bay đó.”
Nhìn thấy Đoàn Nam Phương vui vẻ, Lâm Cát Vũ cũng vui theo. Anh mỉm cười nói: “Anh không giỏi về thiên văn cho nên chỉ nhìn ra chòm gấu mẹ mà thôi.”
Đoàn Nam Phương nhìn lên bầu trời đầy sao, hứng thú nói: “Cũng nhờ các chòm sao này mà người Ai Cập xưa mới xác định được phương hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792627/chuong-192-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.