Lâm Cát Vũ nhếch môi cười, tình tứ nói: “Để em yêu anh trở lại.”
“Đồ ngốc.” - Đoàn Nam Phương khẽ mắng rồi cắn cắn môi quay lại khay thức ăn trước mặt, vừa cười vừa ăn.
Lâm Cát Vũ cũng vui vẻ ăn hết bữa tối của mình. Lúc mang khay đi cất, hai người họ lại gặp Daisy và mấy người trong nhóm. Nhìn thấy Đoàn Nam Phương ai cũng vẫy tay chào một tiếng: “Bà Lam”, chào xong thì khúc khích cười.
Đoàn Nam Phương xấu hổ đỏ ửng mặt bước nhanh về lều. Lâm Cát Vũ chạy theo giải thích: “Cừu ơi cừu, đó không phải lỗi của anh. Anh viết là Lâm nhưng cái tên bảo vệ ấy đọc là Lam cho nên...”
Đoàn Nam Phương lườm anh rồi cắn môi hỏi: “Anh ghi là cô Đoàn thì không được sao?”
Lâm Cát Vũ lắc đầu nói: “Không được, em đã kết hôn rồi. Anh không thể giúp em che giấu chuyện này được.”
Nam Phương bước vào trong lều, ngồi xuống giường rồi bĩu môôi nói: “Không phải anh vẫn quen nói dối sao?”
Lâm Cát Vũ kinh ngạc hỏi lại: “Ai nói với em vậy?”
Đoàn Nam Phương không nói gì, im lặng đứng lên mở tủ lấy quần áo đi tắm. Trước khi đi, cô không quên dặn anh: “Nước ở đây rất quý. Mỗi ngày chỉ có một chuyện xe chở đến vài chục thùng. Có khi bị đổ nên thất thoát rất nhiều. Anh có tắm thì cũng phải tiết kiệm cho người khác dùng nữa. Có biết không?”
Lâm Cát Vũ ừ nhẹ một tiếng nhìn Nam Phương bước ra khỏi lều. Trong đầu anh vẫn đang nghĩ về chuyện lúc nãy cô nói. Cô nói anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792617/chuong-192-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.