“Gương mặt không có vẻ phớt đời như Lâm Thiên Vũ. Phong thái cũng rất nghiêm túc lịch sự.” - Bảo Vy nhẹ giọng nói vào tay Tinh Vân.
Lúc này Đoàn Nam Phong và Ưng Túc đã bước sang chỗ của Lâm Cát Vũ. Tinh Vân cũng nhẹ giọng thỏ thẻ vào tai của Bảo Vy: “Tính cách hoàn toàn khác Thiên Vũ. Mình nghe anh Phong nói lúc trước cậu ấy từng làm điều tra viên của cảnh sát quốc tế đó. Sau đó thì không hiểu sao lại đi học kinh doanh.”
Bảo Vy nghe xong thở dài điềm tĩnh nói: “Mấy người sinh ra trong những gia tộc giàu sang mà có thể chọn được con đường của mình đâu. Tinh Nhật của cậu sau này cũng vậy.”
Tinh Vân đưa mắt nhìn sang con trai bé bỏng của mình. Cậu bé đang ngây thơ hồn nhiên chạy nhảy trong sảnh chờ của phòng tiệc rộng lớn, tiếng cười ha hả sang sảng vui vẻ vang vọng khắp gian phòng. Nhìn thấy cảnh này lòng, Tinh Vân lại không nỡ ép con đi theo định hướng của ba mẹ. Chỉ có điều cả cô và Đoàn Nam Phong đều phải gánh vác rất nhiều sản nghiệp của gia đình. Tinh Nhật của cô sinh ra vốn đã không có sự lựa chọn.
Tinh Vân khẽ gật đầu rồi nhìn vào em bé ở trong bụng của Bảo Vy, chậm rãi hoi: “Vậy còn con gái của cậu thì sao?”
Bảo Vy mỉm cười xoa xoa cục cưng trong bụng rồi chậm rãi nói: “Đương nhiên mình muốn An Khê cũng là bác sĩ như mình nhưng anh Túc nói hiện giờ anh Kha vẫn là người thực vật và ba chồng mình đã già cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792491/chuong-172-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.