Sau khi bọn rắn rời, mọi người mệt mỏi dựa vào nhau ngủ thiếp đi. Đến khi nghe xung quanh có tiếng bước chân thì tất cả mới giật mình choàng tỉnh. Một người trong nhóm liền leo lên cây xem xét tình hình. Từ trên ngọn cây, người đó hốt hoảng nói vào máy truyền tín hiệu trên tay mình: “Lính biên phòng của Peru đang cách chúng ta khoảng một cây số.”
“Số lượng?” - Đoàn Nam Phong nhíu mày, ngắn gọn hỏi lại.
“Khoảng một trung đội.” - Người báo tin đáp lại.
“Biết rồi.” - Đoàn Nam Phong trả lời sau đó tắt cái vòng trên tay.
Anh quay ra nhìn mọi người ra lệnh: “Đối phương có khoảng ba mươi người, chúng sẽ chia ra ba tốp để tiến tới đây.”
Ánh nhìn của Đoàn Nam Phong liền chuyển sang Michael hạ lệnh: “ Michael dẫn đầu một nhóm đi về hướng Tây.”
Michael liền hô dứt khoát: “Rõ!”
Sau đó Đoàn Nam Phong lại nhìn qua Trần Khải Nam ra lệnh: “Cậu dẫn một nhóm đi về hướng Đông.”
Anh quay sang nhìn những người còn lại, đưa ra mệnh lệnh: “Những người còn lại đi theo tôi về hướng Bắc. Gặp biến cố lập tức ra tay. Sau khi yên tĩnh sẽ liên lạc lại với nhau.”
Tất cả gật đầu tuân theo mệnh lệnh rồi liền nhanh chóng thu dọn lều trại. Thức ăn và rác thải cũng được thu gọn và bỏ hết vào túi đeo lên vai. Họ quyết không lưu lại dấu vết gì nhưng giữa khu rừng hoang sơ này bởi chỉ cần có người đi qua thì liền sẽ lưu lại dấu vết.
Lính biên phòng của Peru có nhiều năm kinh nghiệm thực chiến, cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792296/chuong-119-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.