Chương trước
Chương sau
Khi mặt trời bắt đầu nhô cao hơn, mọi người ai nấy đều bị đánh thức bởi tiếng động cơ của một đoàn xe việt dã đang ngày càng đến gần chỗ họ. Ai nấy đều lập tức thức dậy, cảnh giác cầm vũ khí bên người nhưng đối phương đến không ai khác chính là Trần Khải Nam. Tối qua anh nhận được lệnh của Đoàn Nam Phong cho nên liền tức tốc đưa xe đến cứu viện.
Theo kế hoạch anh sẽ hội họp với bọn họ ở đỉnh Machu Picchu nhưng tình huống đột xuất phát sinh khiến anh phải thay đổi kế hoạch và lập tức đi xuyên rừng suốt đêm để nhanh chóng đến tiếp viện cho Đoàn Nam Phong. Hơn ai hết Trần Khải Nam biết chậm một giây thì Đoàn Nam Phong sẽ gặp nguy hiểm thêm một bậc.
Tinh Vân nhìn thấy Trần Khải Nam thì liền thở phào nhẹ nhõm. Đoàn Nam Phong xưa nay làm việc vô cùng cẩn thận, anh không bao giờ tin ai tuyệt đối cho nên đã tách làm hai nhóm để Trần Khải Nam bí mật chờ ở đỉnh Machu Picchu.
Có một điều Tinh Vân vẫn chưa biết, bên trong tầng hầm cổ bí mật của thánh địa này chính là nơi cất giấu vũ khí hạng nặng mà g từ ba năm trước Đoàn Nam Phon đã âm thầm vận chuyển sang Peru. Số vũ khí hạng nặng này bao gồm tên lửa nhỏ, súng máy, súng trường, súng laser, bom mìn... đủ sức làm một quốc gia biến mất.
Đoàn xe Việt dã Range Rover hơn hai mươi chiếc nhanh chóng rời khỏi sườn đồi băng qua cánh rừng nhiệt đới Amazon để đi đến thánh địa Machu Picchu linh thiêng.
Thật ra Trần Khải Nam đoán không sai, chậm một bước đến họp mặt với Đoàn Nam Phong là nguy hiểm thêm một bậc. Bởi vì kẻ địch bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện. Không có vũ khí và trang thiết bị bảo vệ thì Đoàn Nam Phong và mọi người coi như đưa tay nộp mạng.
Chỉ là kẻ địch không ngờ Đoàn Nam Phong còn chừa lại một bước đi thoát thân cho nên lúc bọn họ đến coi xác Đoàn Nam Phong thì đã không thấy bất kỳ ai ở đó.
“Thưa cậu, bọn họ đã thoát.”
Người đàn ông trẻ có khuôn mặt tuấn tú nhưng băng lãnh và trầm mặc nhíu mày khó chịu khi nghe thuộc hạ lên tiếng thông báo tình hình của Đoàn Nam Phong. Ngay sau đó, anh lạnh lùng hạ lệnh cho thủ hạ tiến lên Machu Picchu.
“Đoàn Nam Phong, Lâm Thiên Vũ, hai đứa mày nhất định phải đền mạng cho Amy!”
...
Sáng sớm trên đỉnh Machu Picchu đẹp đến say lòng. Xung quanh thánh địa được bao phủ bởi những tầng sương mây ảo diệu mê hoặc càng khiến cho nơi này thêm bí ẩn. Đoàn xe Range Rover không thể đi sâu vào bên trong cho nên chỉ có thể đỗ ở một khu hầm kín đáo mà bọn họ đã chuẩn bị từ trước. Trong khu hầm này có một lối đi bí mật đến chỗ chứa vũ khí của Đoàn Nam Phong. Lối đi được lát đá xanh hai bên vừa lạnh lẽo vừa bí ẩn. Tinh Vân nắm chặt tay Đoàn Nam Phong từng bước đi theo anh vào bên trong. Nhìn qua các thùng vũ khí, Lâm Thiên Vũ không thể đắc ý hơn. Anh vỗ vai Đoàn Nam Phong khen ngợi: “Xưa nay, mình chưa từng nhìn nhầm cậu.”
Đoàn Nam Phong gương mặt không biểu lộ thần sắc trước lời khen tặng. Anh nhìn qua một lượt rồi ra lệnh cho thuộc hạ chuyển vũ khí lên xe.
Tinh Vân nhìn lượng vũ khí nhiều gấp vài chục lần số vũ khí hôm qua vừa bị hủy thì trong lòng không khỏi ngưỡng mộ và nhìn Đoàn Nam Phong bằng ánh mắt khác. Người chồng này của cô giàu có hơn cô nghĩ. Rốt cục tài sản của hắn là bao nhiêu? Số tiền kếch xù trong thẻ tín dụng mà hắn đưa cho cô so với giá trị của số vũ khí ở đây đúng là không thấm gì. Cho nên mới nói nếu hắn muốn lập quỹ đen bao nuôi nhân tình thì dễ như trở bàn tay. Giữ được thẻ của hắn thì cũng chẳng là gì so với giữ được lòng hắn.
Nhìn nàng ngẩng ngơ suy nghĩ chuyện không đâu, Đoàn Nam Phong liền khẽ lây tay nàng kéo nàng ra bên ngoài.
Trong khi mọi người đang luôn tay luôn chân chuyển vũ khí lên xe thì Đoàn Nam Phong đi ra phía bên ngoài quan sát tình hình xung quanh. Bốn bề yên tĩnh, nhưng dường như Đoàn Nam Phong phát hiện được chuyện gì đó bất thường. Anh liền nằm xuống áp tai xuống đất lắng nghe điều gì đó.
Chưa kịp ngồi dậy anh đã lập tức ra lệnh: “Nhanh chóng lên xe, đóng cửa hầm lại.”
Mọi người lập tức làm theo điều động, chưa đến một phút tất cả đã yên vị trên xe. Đoàn xe Range Rover lại bắt đầu chuyển bánh. Lâm Thiên Vũ từ trong túi lương thực mà Trần Khải Nam phân phát lấy ra một cái bánh mì đưa cho Tinh Vân và Đoàn Nam Phong đang ngồi ở băng sau. Đoạn hắn quay sang đút bánh vào miệng cho Trần Khải Nam. Lần này Trần Khải Nam là người cầm lái chiếc xe chở Đoàn Nam Phong. Chiếc xe của chủ soái đang đi trước dẫn đầu đội xe.
Xe cứ băng băng trên đường cao tốc dẫn đến biên giới Ecuador được chừng mười lăm phút thì đụng phải một đoàn xe khác lao ra chặn đường. Trần Khải Nam nhanh tay liền quay xe rẽ sang hướng khác. Xe liên tục dằn xóc khiến Tinh Vân nhiều lần muốn lao ra khỏi xe. Cũng may Đoàn Nam Phong luôn ở bên cạnh luôn giữ chặt cô. Ngôn Tình Sắc
“Chính xác là bọn Lập bang rồi. Cũng may cậu phát hiện sớm, cho đóng cửa hầm vũ khí lại. Không thì hỏng bét.” - Lâm Thiên Vũ quay ra phía sau nói với Đoàn Nam Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.