Đoàn Nam Phong cảm nhận được ánh mắt của Tinh Vân đang nhìn xoáy mình. Tuy không ngẩng lên nhưng anh như hiểu được suy nghĩ của vợ. Cho nên anh liền nhàn nhạt lên tiếng: “Bé con, nếu em đã ăn xong, chúng ta lên phòng nghỉ ngơi sớm.”
“Nam Phong, anh thật không xao động với mĩ nữ kia sao?” - Tinh Vân chịu không nổi tò mò nên cất lời hỏi.
Đoàn Nam Phong không nói gì, chỉ nhẹ nhấp một chút rượu đỏ, sau đó thong thả lấy khăn lau khóe miệng. Anh liếc mắt qua sân khấu thấy cô ta đang quấn sát người Lâm Thiên Vũ thì nhẹ nhếch môi cười.
“Nam Phong, anh thật không xao động hay vì có em nên anh đang cố gắng?” - Tinh Vân thấy Đoàn Nam Phong không trả lời liền mở miệng phỏng đoán.
Thấy Tinh Vân cắn chặt vấn đề không buông cho nên Đoàn Nam Phong quay sang nhìn nàng cười cười nhẹ giọng nói: “Bé con, bên cạnh anh đã có em. Anh không cần cố gắng tự ép bản thân mình chịu đựng thêm người khác.”
Lời nói đầy ngụ ý của hắn khiến nàng đỏ bừng mặt. Đoàn Nam Phong lấy tay xoa gương mặt thanh lệ của nàng, nói ra một câu ngụ ý: “Thích mắc cỡ như vậy, anh sẽ cho em không chỉ đỏ mặt.”
Nói xong hắn liền rời khỏi ghế và kéo nàng đi lên phòng. Tinh Vân giật mình khi bị chồng đẩy đi. Mắt nàng vẫn đang hướng về phía sân khấu tò mò muốn xem tiếp chuyện gì đang diễn ra nhưng đã bị Đoàn Nam Phong lấy tay bịt mắt lại bế lên phòng.
Trong phòng tắm mập mờ sương khói, Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792280/chuong-113-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.