Chương trước
Chương sau
Cao Thừa Hiên liền nói: “Muốn chị tôi thì tự thân vận động. Không liên quan gì đến giao dịch của chúng ta. Hàng tôi đã lấy, giờ tôi đem tiền trả cho anh. Coi như xong.”
Kliment há hốc mồm: “Tự thân vận động nghĩa là sao?”
“Ngu à, là tự anh đi tán chị ấy. Dù sao cũng không có huyết thống vẫn còn tốt hơn tôi.” - Cao Thừa Hiên nhanh miệng nói nhưng trong lòng thì thất vọng vô cùng.
Sau đó Kliment nghe như hiểu vấn đề, anh liền cười xoà tiến lại trước mặt ba mẹ và ông của Tinh Vân dáng vẻ lễ phép nói: “Xin chào cả nhà, cháu tên là Kliment Romannov là bạn trai của Tinh Vân.”
Trước lời chào của Kliment, Tinh Vân chỉ có thể há hốc mồm. Nàng mới gặp hắn một lần hắn liền biến thành bạn trai của nàng từ lúc nào không biết. Đoàn Nam Phong thì khó chịu nhìn hắn nhưng không nói gì cả. Hoàng Gia Khiêm thì cười thầm. Bà Minh và Lưu Viễn thì nhìn một lượt anh chàng người Nga cao ráo như người mẫu, gương mặt cũng rất điển trai. Sau đó lại quay sang nhìn Tinh Vân chờ lời giải thích.
Hoàng lão gia liền hỏi: “Cậu xuất thân từ dòng dõi quý tộc Nga có phải không?”
Kliment hơi giật mình vì có ông của Tinh Vân đã hỏi đến xuất thân của mình. Hắn liền gật đầu nói: “Vâng ạ, nhưng đó là chuyện quá khứ rồi. Bây giờ nước Nga đã không còn Nga Hoàng nữa mà thay bằng chế độ chính trị dân chủ.”. truyện ngôn tình
Hoàng lão gia mỉm cười gật đầu: “Xuất thân không tệ nhưng hành vi thì lại tệ quá. Sao lại đi buôn bán mấy thứ hại người đó.”
Kliment gãi gãi đầu nói: “Cháu không buôn ma túy bình thường hãm hại giới trẻ. Cái cháu buôn là tinh túy của ma túy, nếu dùng đúng cách có thể chữa được nhiều bệnh cho bệnh nhân tâm thần. Chỉ có điều nguyên liệu cháu cung cấp đều do cháu ông mua về bào chế. Cháu không biết hắn bào chế ra loại nào. Nhìn hắn giàu có như vậy chắc là đi lừa trẻ nhỏ đấy ạ.” - Kliment phút chốc phủi sạch tội lỗi bằng cách đẩy sang cho Cao Thừa Hiên.
Cao Thừa Hiên nghe xong sắc mặt xanh tím liên tục chuyển màu, anh chỉ muốn đến túm cổ tên mắt xanh mũi lỏ này đánh cho một trận để hắn biết cái gì là bán rẻ khách hàng.
Hoàng lão gia nhìn sang Cao Thừa Hiên lắc đầu rồi lại nhìn Kliment, ôn tồn nói: “Chuyện người trẻ các người ta không can thiệp. Cháu gái yêu quý của ta thích ai ta sẽ cho nó cưới người đó. Nếu cậu muốn tiến tới với nó phải hỏi xem nó có đồng ý hay không? Còn nếu muốn ép buộc nó thì phải xem ta có đồng ý hay không?”
Kliment nhìn sang Tinh Vân ôn tồn nhã nhặn hết mức có thể: “Honey, em có đồng ý làm vợ anh không?”
Tinh Vân chưa kịp trả lời thì một giọng nói từ cửa vọng đến: Oắt con! Anh mày xếp hàng từ hồi ba năm trước còn chưa có câu trả lời. Mày ở đâu nhào ra ăn cơm hớt vậy?”
Phía cửa, một bóng nam cao lớn da bánh mật, mái tóc đen gương mặt đẹp hoàn chỉnh, ăn mặc từ đầu đến chân đều là đồ đắt tiền phớt cười bước vào nói. Mĩ nam mang bốn dòng máu Lâm Thiên Vũ tiến lại hất mặt lên hỏi Kliment khiến hắn phút chốc xụ mặt. Tinh Vân lắc đầu nói: “Thiên Vũ, anh đừng chọc cậu ấy nữa.”
Lâm Thiên Vũ tiến lại gần Tinh Vân, Đoàn Nam Phong trông thấy liền hắng giọng vài cái để hắn lui ra nhưng hắn vẫn lì đứng sát người cô nhẹ giọng nói: “Em gái nhỏ, anh đến là thăm ba em và ông ngoại em. Anh muốn biết chắc họ ở chỗ của anh được chăm sóc tốt nhất và thoải mái nhất. Thêm nữa, anh muốn đến nhắc cái thằng da trắng, mắt nâu tóc nâu kia lời hứa lúc đấu giá.”
Lâm Thiên Vũ nhìn qua Đoàn Nam Phong nhắc nhở. Đoàn Nam Phong liền nhìn Tinh Vân nói: “Vì để sớm kết thúc buổi đấu giá anh đã hứa sẽ cùng đi Pêru và Ecuador với Lâm Thiên Vũ để tìm bí mật về gia đình hắn.
Lâm Thiên Vũ nhìn Tinh Vân cười nói: “Bao gồm cả em cũng được đi.”
Tinh Vân chỉ ngón tay vào mặt mình: “Em sao?”
Lâm Thiên Vũ vui vẻ gật đầu nói: “Chúng ta lại là đồng đội của nhau. Em là đồng đội tốt nhất mà anh từng hợp tác.”
Tinh Vân nhất thời không biết nên vui hay buồn khi nghe tin bản thân mình lại trở thành đồng đội của Lâm Thiên Vũ cùng hắn lao vào nguy hiểm.
Bất ngờ chợt nhớ ra điều gì đó, cô liền quay sang Cao Thừa Hiên hỏi: “Thừa Hiên, “dây chuyền mê hoặc” đâu?”.
Hắn từ trong túi móc ra cái hộp đặt vào tay Tinh Vân rồi xụ mặt nói: “Cái này không linh nghiệm, tôi đeo cho em rồi mà em vẫn không thích tôi.”
Tinh Vân lắc đầu nói: “Gọi bằng chị.”
Cao Thừa Hiên bị tình huống ngày hôm nay làm cho bản thân mình trở nên hồ đồ không biết tôi là ai, từ đâu đến và năm này là năm nào nữa? Sự thật này quá trớ trêu với hắn nhưng hắn không cam tâm. Hắn bất chấp mọi người đang ở trong phòng liền tiến đến nắm tay Tinh Vân đưa lên ngang mặt của cô nói: “Chỉ cần em đồng ý cho anh một cơ hội, anh sẽ không quan tâm quan hệ họ hàng huyết thống gì cả. Chúng ta cũng không cần sinh con, chỉ cần ở bên nhau mà thôi. Nói cho anh biết, em có từng thích anh không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.