Chiều hôm đó, con tàu Nebula hoa lệ đã đi gần hết hồ Erie, chuẩn bị rẽ hướng đi vào khúc co hẹp nơi thác Niagara ngự trị.
“Cậu chủ, chúng ta sẽ ra tay ở khúc co hẹp nơi thác Niagara sao?” - Một người đàn ông mặc quần áo đầu bếp cung kính nói.
“Phải, khu vực đó hiểm trở dễ dàng rút lui hơn nữa chiến hạm cứu viện của bọn chúng cũng không thể phát huy hết hiệu quả bảo vệ tàu mẹ được. Sẽ thuận tiện hơn ở đảo thánh Helen.”
“Cậu chủ nói phải. Thuộc hạ đã phát tín hiệu đi. Người của chúng ta đang tập hợp chờ lệnh.”
“Được lắm! Nhớ cho kỹ phải bắt sống cháu gái Hoàng Thời. Tuyệt đối không được để cô ấy bị thương. Nhớ kỹ, không được xả boom khói.” - Cao Thừa Hiên đôi mắt hẹp dài ẩn chứa tia thù hận đắc ý.
“Thuộc hạ hiểu rõ.” - Người đàn ông cung kính lui ra nơi khác.
.....
“Hoàng chủ tịch, bây giờ chúng tôi đến phòng cô được không?” - Người trợ lý lịch sự nói qua điện thoại nội bộ.
Tinh Vân đưa tay lấy điện thoại trên tủ đầu giường xem giờ. Nàng kêu lên: Ôi, hai giờ chiều rồi sao?”
“Chỉ tại cái tên “cầm thú” này cả đêm không cho nàng ngủ. Lúc sáng định thức dậy ăn sáng hắn lại lôi kéo dụ dỗ nàng. Mở mắt ra lần nữa đã là buổi chiều. Nàng còn chưa ăn sáng tắm rửa mà chuyên gia trang điểm và trang phục đã đến rồi. Làm sao bây giờ?
Nàng nhìn lại người mình, bỗng thè lưỡi ra: “Eo ôi, đâu đâu cũng là dấu vết của hắn. Hai chân mỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792096/chuong-43-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.