Năm đó một nhóm các nhà khảo cổ được sự tài trợ tiền bạc của ông ngoại em đã đi đào di chỉ và đồ cổ nơi khu vực đó. May mắn cho họ là đã đào được rất nhiều thứ quý giá. Một số được tặng cho viện bảo tàng để khuếch đại tên tuổi của Hoàng Thiên, một số ông em đem đi bán. Sợi dây chuyền này theo ông em nói là có linh tính cho nên ông em giữ lại đến bây giờ. Nhưng ngày mai ông em sẽ tổ chức buổi đấu giá trang sức. Trong số nhiều trang sức giá trị khác thì ông em quyết định đêm đấu giá sợi dây chuyền độc nhất vô nhị này. Ông muốn em đeo nó trong cuộc bán đấu giá.”
“Em sao?” - Tinh Vân ngạc nhiên hỏi lại.
“Phải, chỉ có em mới xứng với nó. Và anh sẽ bằng mọi giá mua nó về tặng em. Ông em muốn dùng cách này nói cho cả Thế Giới biết quan hệ của chúng ta.” - Đoàn Nam Phong nhếch môi vừa cười vừa nói.
Bà Minh mỉm cười: “Ông ngoại con đúng là có nhiều ý tưởng độc đáo.”
Tinh Vân vui vẻ mở chiếc hộp gỗ ra, một sợi dây chuyền bằng vàng khối sáng loáng có kiểu dáng mang đậm phong cách Hy Lạp cổ đại như trong những bức hình nàng thường xem. Đặc biệt phần mặt dây chuyền được làm thủ công tinh tế mà với kỹ thuật hiện đại chưa chắc đã làm ra được. Viên ngọc bảy màu trong suốt tuyệt đẹp hình giọt nước mắt lấp lánh chiếu rọi ra thứ ánh sáng huyền ảo ra bốn phía khiến Tinh Nhật tròn mắt với tay giật lấy.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792093/chuong-41-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.