Sau cơn kích tình, cả người Tinh Vân mệt rả rời nằm tựa vào vai Đoàn Nam Phong. Anh choàng tay ôm cô, vuốt ve cánh tay trắng mịn của cô, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô.
“Nam Phong, anh không uống rượu sao trên người anh lại có mùi cồn vậy?” Tinh Vân tuy rất mệt nhưng không quên hỏi Nam Phong chuyện này. Lúc anh vừa bước vào phòng ôm cô, cô đã ngửi thấy mùi rượu trên áo anh nhưng lúc hai người gần gũi cô không ngửi thấy mùi cồn trong hơi thở của anh. Cho nên sau khi xong việc, cô liền không quên thắc mắc.
Đoàn Nam Phong điềm tĩnh đáp: “Lúc nãy khi đi đến phòng em, anh có đi ngang qua vũ trường. Anh đã gặp Uyển Linh ở đó.”
Tinh Vân nhíu mày hỏi: “Rồi sao nữa?”
Đoàn Nam Phong từ tốn kể lại: “Cô ấy đang say rượu và đang bị một đám công tử con nhà giàu chuẩn bị đưa về phòng. Anh không nỡ trơ mắt nhìn thấy cô bị đám người đó hại. Cho nên...” - Đoàn Nam Phong chưa nói dứt lời thì đã bị câu hỏi của Tinh Vân chặn lại.
“Anh đã đưa cô ấy về phòng hả?” - Tinh Vân nhổm người dậy, hai mắt trong veo nhìn Đoàn Nam Phong.
Đoàn Nam Phong lấy tay gõ trán cô nói: “Không có. Cái đầu nhỏ của em đang nghĩ gì vậy?”
Tinh Vân bĩu môi nói: “Em chỉ nghĩ anh tiễn Phật sẽ tiễn đến Tây Thiên.”
Đoàn Nam Phong vuốt lưng cô, dịu dàng nói: “Anh không đợi thêm được, nôn nóng đến gặp em cho nên đã nhờ Lâm Thanh đưa cô ấy về giao cho ba em.”
Tinh Vân nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/1792078/chuong-35-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.