“Đoàn Nam Phong...” - Tinh Vân giận dữ gắt lớn tên anh. Rồi lớn tiếng vặn lại: “Thay vì hỏi vì sao tôi đi theo anh ta, sao anh không hỏi vì sao tôi rời bỏ anh đi?”
Đôi mắt nâu lạnh của Đoàn Nam Phong như xoáy vào tận tim của Tinh Vân khiến cô bất giác rung lên cầm cập.
“Cho dù có hay không có ai khác thì tôi cũng không thể ở bên anh được.” - Tinh Vân rũ mắt, cố giấu đi sự kích động trong lòng. Bất lực đáp.
Đoàn Nam Phong giữ chặt vai Tinh Vân, gặng hỏi: “Vì sao? Vì sao em không thể ở bên tôi? Tôi không đối xử tốt với em sao? Em còn muốn tôi phải làm sao?”
Đôi vai bị lắc mạnh liền đỏ ửng lên, Tinh Vân co vai lại, tránh thoát khỏi vòng tay anh, lạnh lùng nói một câu chung chung: “Vì chúng ta không thuộc về nhau.”
Không khí giữa hai người phút chốc đặc quánh và lạnh lẽo. Đôi mắt thâm trầm của Đoàn Nam Phong lộ ra tia thất vọng và buồn bã. Anh định nói gì đó nhưng lại nhạy bén nghe tiếng bước chân bên ngoài nên lại lặng thinh.
Lâm Thiên Vũ sau khi nghe điện thoại xong không nhìn thấy Tinh Vân đã đi xung quanh tìm cô. Hai chiếc giày nằm trên đất dẫn anh đến phía trước căn phòng mà Tinh Vân và Đoàn Nam Phong ở bên trong. Lâm Thiên Vũ nhíu mày dáo dác nhìn quanh rồi cất tiếng gọi: “Tinh Vân, em ở đâu?”
Tinh Vân hít một hơi dài, kéo lại khóa của chiếc đầm, sau đó lên tiếng: “Thiên Vũ, em ở trong này.”
Lâm Thiên Vũ đẩy cửa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em/157207/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.