Bà Minh mỉm cười nhưng lại nuối tiếc nói: “Sang năm chắc lại phải gả đi thêm một đứa nữa. Nghĩ đến mà thấy không nỡ.”
Cao lão phu nhân gật gù cười nói: “Cũng phải. Gả cháu gái đi lấy chồng thì căn nhà thênh thang này sẽ lại lạnh lẽo.”
Lưu Uyển Linh đứng bên ngoài cửa nhà bếp, nghe thấy những lời này thì liền chạy vào trong nhà ôm lấy phía sau lưng của bà Minh, nũng nịu nói: “Con không đi lấy chồng nữa. Con sẽ ở nhà với mẹ.”
Bà Minh nghe thấy tiếng “mẹ” ngọt ngào từ miệng của Lưu Uyển Linh thì thấy lòng mình vui vẻ. Ngày hôm qua cô gọi vẫn còn ngượng nghịu nhưng đến hôm nay thì có lẽ đã quen nên lời từ trong miệng cũng trơn tru hơn.
Bà Minh đang nấu ăn cũng liền tắt bếp, quay sang mỉm cười hiền từ nhìn cô rồi dịu dàng nói: “Nhìn con kìa, ngốc đến như vậy. Chẳng lẽ con không muốn ở cạnh Lâm Thanh nữa sao?”
Lưu Uyển Linh liền nói: “Con muốn ở cạnh anh ấy nhưng cũng không muốn xa mẹ với bà.”
Cao lão phu nhân đang ngồi gần đó cũng mỉm cười rồi dịu giọng nói với cô: “Hai đứa sau khi kết hôn thì chuyển về đây ở đi. Sau đó sinh thêm vài ba đứa cháu cho bà vui.”
Bà Minh nghe xong liền nói: “Phải đó, một chút nữa con hỏi ý kiến Lâm Thanh xem cậu ấy có đồng ý hay không? Nếu được thì sau khi kết hôn cứ chuyển về đây ở.”
Lưu Uyển Linh nghe xong liền vui vẻ gật đầu rôi bước qua phụ bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859437/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.