Cánh cửa vừa mở ra, Amy liền kéo tay Đoàn Nam Phương gấp gáp nói: “Em có chuyện muốn nói với chị.”
Đoàn Nam Phương nhìn nhìn Amy, ít nhiều đoán được những điều cô muốn nói cho nên đã kéo Amy vào phòng và từ tốn đáp: “Em ngồi xuống trước đi.”
Lâm Cát Vũ thấy Amy bước vô phòng thì liên nói với Nam Phương: “Hai chị em cứ nói chuyện, anh đi tắm trước.”
Đoàn Nam Phương mỉm cười gật đầu ra hiệu cho anh đi tắm rồi quay ra phía sofa ngồi xuống nói chuyện với Amy.
“Em muốn hỏi chị chuyện gì?” - Đoàn Nam Phương nhẹ giọng hỏi.
Amy liền nói ngay: “Chuyện ở sân bay... em muốn hỏi có phải lúc đó chị không muốn em nói ra sự thật với bà nội hay không?”
Đoàn Nam Phương khẽ mỉm cươi gật đầu xác nhận: “Phải.”
Trước đáp án thẳng thắn của Đoàn Nam Phương, Amy mím môi hỏi lại: “Vì sao lại như vậy? Em không nên nói ra sự thật sao?”
Đoàn Nam Phương mỉm cười chậm rãi phân tích: “Sự thật khiến cho bà nội hụt hẫng và mang nặng cảm giác mất mát thì nói ra để được cái gì? Em nói ra sự thật em thấy nhẹ lòng nhưng đối với người cao tuổi như bà thì lại là nỗi đau lúc về già.”
Amy nghe xong cúi đầu buồn bã nói: “Nhưng lừa dối bà nội là chuyện không nên. Lỡ như sau này bà biết được thì càng nghiêm trọng hơn.”
Đoàn Nam Phương thở dài nói: “Bà đã lớn tuổi rồi, sau này của bà chính là lòng hiếu thảo của con cháu chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859427/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.