Lúc Cao lão phu nhân ôm ấp chia tay xong với cháu gái mình và cháu cố thì bà cũng vui vẻ bước ra xe. Vừa bước vào chiếc xe hơi sang trọng với nội thất cao cấp bên trong thì bà liền than: “Đi cả quãng đường dài cũng chỉ gặp được cháu nội bảo bối của ta được một chút rồi còn phải giao luôn thằng cháu cố cho vợ chồng nó đi về nhà họ Đoàn.”
Đi theo lời nói chính là tiếng thở dài của bà. Bà Minh lúc này mới lên tiếng: “Nhất Phương ba của Nam Phong đang bị ốm cho nên Tinh Vân ưu tiên qua đó trước. Mẹ cũng đừng buồn. Chúng ta đâu phải không đi rước được ai. Con vừa rước được một đứa con gái và một cậu con rể đây.”
Vừa nói bà Minh vừa nhìn sang Lưu Uyển Linh. Bà Phi Phụng cũng theo đó nhìn về hướng của Lưu Uyển Linh và Lâm Thanh đang ngồi phía đối diện rồi nhẹ giọng hỏi: “Con đã quyết định rồi sao?”
Bà Minh mỉm cười nói: “Vâng, Uyển Linh từ giờ sẽ mang họ Hoàng, là con gái con nhận nuôi.”
Bà Phi Phụng lúc này nghĩ ngợi một lúc rồi nhẹ như tên nói ra một câu rất có trọng lượng: “Cho con bé mang họ Cao Hoàng giống Tinh Vân đi.”
Ông Minh ngồi bên cạnh giống như nhấc được tảng đá ra khỏi lòng mình, vui vẻ rối rít nói cám ơn: “Cám ơn mẹ. Cám ơn mẹ rất nhiều.”
Bà Phi Phụng nhếch môi cười nói: “Càng nhìn càng thấy con bé giống Tinh Vân, có lẽ do con từ nhỏ đã nuôi nấng nó cho nên nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859425/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.