Tinh Vân nghe xong liền “ố” lên một tiếng rồi nắm tay Nam Phong quay đi về hướng Nam.
“Eo ôi! Cái này hơi quá.” \- Đi được một đoạn Tinh Vân liền kêu lên.
Đoàn Nam Phong che miệng cười nói: “Lâm Thanh và Uyển Linh đều là người trưởng thành. Thời tiết lại nóng. Chúng ta đi thôi.”
Tinh Vân nhướng mày nói: “Đúng là nóng thật, áo cũng cởi rồi.”
Đoàn Nam Phong lắc đầu nói: “Việc đi rình trộm người ta không hay chút nào.”
Tinh Vân liền đáp lại: “Họ la lên cho người khác đến nhìn mà.”
Đoàn Nam Phong vừa cười vừa cầm tay cô đi về phía Tây nơi có thể nhìn thấy mặt trời lặn rõ nhất. Tinh Vân lại nói: “Lại đi rình trộm sao?”
Đoàn Nam Phong liền đáp: “Không, chúng ta đi ngắm mặt trời lặn.”
Tinh Vân tủm tỉm cười bởi vì cô biết chắc chắn cô và Nam Phong sẽ lại gặp cặp đôi tiếp theo. Lần này thật không biết là cảnh tượng gì.
Ngay khi mặt trời đi xuống đến đường chân trời thì không chỉ có Tinh Vân và Đoàn Nam Phong đi về hướng Tây mà ba đôi kia không hẹn cũng cùng nhau đi về hướng Tây để ngắm mặt trời khuất dạng.
Phía bãi cát trống ở phía Tây, Đoàn Nam Phương ngồi ngã đầu vào vai của Lâm Cát Vũ thỏ thẻ: “Cuối cùng chúng ta cũng có thể tạm biệt nơi này để quay về. Tuy em rất sợ tiếng súng và cảnh chiến loạn nơi đây nhưng phải nói là có một chút không nỡ bởi vì nơi này quá đẹp.”
Lâm Cát Vũ mỉm cười đưa tay vuốt tóc cô rồi thì thầm vào tai cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859418/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.